Kính huynh Thích Học Đạo cùng huynh nguyennhantu
Huynh Thích Học Đạo :
THĐ nói với mấy vị đó là khi ta luyện được tân dịch có vị ngọt và thơm ngon là được đạo ( đắc đạo ) , thì bị cười và cho là ảo tưởng .
Trong đời lúc nhỏ đệ cũng có rất nhiều mắc mứu trong tư duy , suy diễn ... nhưng khi đặt câu hỏi để nhận được câu trả lời thỏa đáng thì ... đôi lúc hình như người nghe câu hỏi không rõ và cảm nhận ra được câu hỏi của đệ , nên chi những câu trả lời cũng trở nên ... xa lạ với trăn trở của mình ! ( là vậy )
Trong Đạo có những bậc Cao Nhân ( trình độ tu học , tu chứng, trình độ ngộ Đạo của họ khá xa, khá cao hơn mình ) Lại cũng có khi mình gặp phải những người tuy chức sắc , pháp tướng tuy cao nhưng kinh nghiệm, trình độ có khi họ còn lưng lững ( nên không tương đồng và thỏa mãn trong trao đổi , trong câu vấn đáp của mình nêu ! )
Có khi mình gặp phải bậc Cao Nhân (giấu mình) họ nhắc khéo mình thôi ( tùy căn cơ mình thấu hiểu ) họ nhắc khéo để mình đừng đi lạc vào Ảo Vọng ( không chừng ) chứ hẳn nhiên một khi mình đã thông ngộ được chỗ Thật Tánh của các Pháp rồi thì đó cũng là 1 lời khuyên đáng giá ! ( chứ không dư thừa , hay có ý rẻ khinh mình gì cả ! đôi khi trong đó còn chứa cả 1 tấm lòng bao dung , che chở cho mình nữa thì sao ? nhưng vì 1 lý do nào đó họ không thổ lộ rõ huỵt tẹt ra được ! )
Ví như lúc còn nhỏ mình học phép toán cộng Thầy cô cho 1 bài toán nhỏ :
2 + 3 = ? Mình làm 2 + 3 = 4
Đem lên trình thì 1 câu nhẹ nhàng Thầy Cô hỏi : Đúng Chưa ?
Lật đật làm lại , lần này có thể mình làm :
2 + 3 = 5 đem lên trình và cũng được nghe câu : Đúng Chưa ?
Hoảng quá đem về làm tiếp và lần này là :
2+ 3 = 6 và cũng được nghe 1 câu ( khủng bố ) : Đúng Chưa ?
Và cứ thế là 1 chuổi đáp số lung tung ben , mơ hồ lại được đem ra trình tất tần tật ! ( có bao nhiêu số bập bõm mình biết đem tung ra hết . Rất vô tư ) :111:
Vì cái đáp số Thật nó nằm trộn lẫn trong đám bòng bong kia ! Nhưng vì Thầy Cô muốn biết rõ Căn Cơ của mình bèn hỏi như vậy ! Còn mình thì chưa đủ Tự Tin , còn bơi trong cái mớ số hỗn độn mơ hồ kia , trong cái phép tính lạ lẫm, bập bẹ trong đời thuở thơ ấu kia ! ( nhìn mình lật đật và hốt hoảng làm lại , làm tới làm lui kia chắc Cô Thầy không khỏi phì cười ! ) :24:
Thưở sơ cơ đệ thường hay được lúc rảnh rang ngồi mơ màng suy nghiệm . Mình tu , mình hành thì ai chứng, ai thấu cho mình đây ! và bằng cách nào ?
Bèn đi tìm những bậc cao niên có kinh nghiệm mà thưa hỏi . Nhưng cũng chỉ nhận được những gì trả lời rất cụ thể và vắn tắt đến ... mơ hồ !
Lại bèn tự hỏi lòng mình . Nhân chứng thì có giá trị gì xác thực chăng ? Giá chi mình được tiếp nhận, được 1 tí gì đó giao cảm để biết cái lẽ Huyền Vi . cái phần nào đó về Siêu Hình .. v.v ( nhưng vẫn là hoài bão trong vô vọng cầu chứng huyền vi ) Thế là mình cứ tự Công Phu, trì chú , niệm Kinh , Niệm Thầy . Đi làm nhiều khi trong cơn mưa ướt lã như chuột mà vẫn mật niệm , niệm mà vẫn tưởng có Thiêng Liêng bên mình vậy ! ( tự thấy ấm lòng )
Sau thời gian dài thì tự mình công phu và giao cảm được với điễn Thiêng Liêng . Được học nhiều điều lạ ! ( mà trước đó 1 thời gian ) đêm khuya đang thiếp ngủ bỗng nghe văng vẳng bên tai : Cảm Tâm ứng Pháp - Cảm Tâm ứng Pháp .
Sáng ra bèn lấy câu đó đi hỏi vị Huynh thì vị Huynh bảo :
Chú ráng mà tịnh Tâm và thuần hành công phu , giữ giới 1 thời gian sau chú sẽ có được cái : Không Học mà Biết ! ( lúc ấy đệ nghe lấy rất làm lạ ! )
Qủa là sau này đệ thấy biết và được giao cảm rất nhiều điều huyền vi ( mà trong 1 lúc không kễ ra hết được ! )
Có lần đệ ăn cơm chay ở 1 quán nọ ! trò chuyện với ông cụ chủ quán ! thì cụ này mách đệ ghé qua 1 vị thầy vô vi này viếng thử ( xem sao ! ) nếu chú là người đại căn thì ông thầy này sẽ nhận biết ra ngay , vì những bậc cao nhân họ không nhìn bằng mắt trần mà họ dùng tần số quét "điễn" để dò sóng !
Đệ định bụng ghé thử xem sao ! ( với mục đích là trải nghiệm và tầm học may ra mình học hỏi được ít nhiều điều bổ sung ... )
Thế là bửa đó đệ theo lời chỉ dẫn ghé viếng thăm vị thầy vô vi nọ ! ( với mục đích tạm là đi soi căn, xem bói ! chứ thật chất thì với đệ thì có bói đệ ra sao bần hay phú thì đệ cũng chẳng màng ! chỉ là cái lý do để ghé viếng mà thôi )
Vừa bước vào nhà thì vợ ông thầy ( tuy gọi như vậy nhưng chắc là huynh đệ thôi ) bèn thấy đệ bỗng như hoảng hốt mà rằng :
Ở đây không có xem bói ! không có xem bói ! ...
Đệ đã tới thì quyết 1 lần diện kiến để mục thị xem sao ! bèn vẫn bước vào và xá chào ! Vị Tỷ này bèn đi theo sau lưng đệ ! khi đệ vừa định bước lên cái gác cây thì vị Tỷ này nói vói theo : Không biết ngọn gió lành nào hôm nay đưa huynh đến đây Kinh Lý vậy ! ( đệ chỉ mĩm cười cười mà thôi ) Vị Tỷ như sợ đệ không hiểu mật ý bèn hỏi đệ : Đây nói vậy chứ chú có hiểu không ! ?
Đệ gật đầu và cười cười . Khi bước lên gác thì gặp vị thầy nọ đang thuyết giảng (soi căn) . Đệ cung tay xá thủ lễ và xá lễ nơi thờ phượng . Thì vị thầy này cũng hỏi đệ rằng :
Ồ ! hôm nay không biết ngọn gió lành nào đưa huynh đến đây đi kinh lý vậy ! ( đệ chẳng nói gì cả mà chỉ cười xã giao mà thôi )
Vừa xếp bằng ngồi xuống xong , định thần thì làm như tự dưng bao quanh thân đệ như có 1 luồng từ trường phủ lấy toàn thân , tê dợn dợn hết cả người đệ vậy ! ( người bỗng phát ra cảm ứng ) Vị thầy đang giảng cho người khác mà cứ nhìn đệ mà mĩm cười cứ lâu lâu đang thuyết giảng lại nhìn đệ mà hỏi rằng :
Mình giảng như vậy có đúng không hiền huynh ! ? ( cứ lâu lâu lại bất giác hỏi đệ như vậy ! )
Vị thầy này thấy đệ tới viếng bèn thử cho đệ ngồi tới cuối cùng hết khách mới tiếp đệ ( vị thầy này đa phần là giảng khuyên người làm lành, bố thí , ăn chay , niệm Phật , báo hiếu và nguyện cầu ơn trên gia hộ là nhiều ... chứ xem bói hay soi căn chỉ là phần nhỏ ... )
Sau khi ngồi ghế đối diện vị thầy này đệ chào xá thầy thì vị thầy này khoát tay, và 1 tay chỉ vào ngực của mình bảo rằng :
- Đây với đây không dám xưng thầy ! Huynh ở cung cõi nào đây biết hết ! Mình không cần nắm bàn tay huynh ( như với bao người khác ) nhưng vẫn biết và nhận ra được huynh ! huynh đi với sứ mạng nào ! Đây biết nhưng không dám lộ ! Huynh khoát lên người cái áo đời. huynh đậy kỹ quá khó mà ai nhận ra được huynh .
- Huynh nghe nói và biết ở đây nên huynh tới . chứ huynh mà soi căn , xem bói cái gì ! ( hì, hì ) tại huynh muốn đến cho biết thôi ! đây biết huynh còn có thể soi xem được cho đây nữa mà ! ( hì, hì ... )
- Áo đời huynh khoát lên đầy bụi bặm, đầu huynh tuy không cạo nhưng mình biết huynh tâm đã cạo sạch rồi ! Huynh cũng nhận được rất nhiều Ân Điễn của bề trên ban bố . Mình dám nói rằng vị nào tịnh tu trên núi tâm còn thanh tịnh thì nhìn huynh còn rõ biết ! chứ mà đã xuống núi tâm tánh lạp chạp khó mà nhận ra được huynh . Đây nói vậy có đúng không ?
Khi ấy đệ chỉ mĩm cười xã giao thôi ! ( cho dù là từ đầu cho tới lúc ngồi được vị thầy này tiếp, đệ chưa 1 lần hé môi hỏi hay trao đối điều gì cả ! ) Vị này cứ thế mà thao thao trao đổi cùng đệ rất nhiều điều ( và khi về còn tặng ít trái cây, chúc cho đệ , 2 bên cung xá tiển chàỏ )
Xuống dưới nhà thì đệ gặp vị Tỷ ( lần này thì vị Tỷ tiển chào ) mà mắt nhắm đứng cung tay thủ lễ và nói :
Huynh hành mật lịnh gì . và huynh ở cung cõi nào ! đây điều biết rõ hết nhưng không dám lộ . thôi thì chúc huynh làm tròn sứ mệnh , nhiệm vụ tiếp tay Cha - Mẹ để độ cho sanh chúng ! ...
Đệ xá chào và nói đệ sẽ cố gắng vậy ! nhưng đệ còn chưa độ xong đệ thì làm sao mà độ được ai ! ( và cười chào, ra về )
Nếu nói về sự trãi nghiệm cầu chứng 1 điều gì đó, nó có rất nhiều hình thức và nhận thức khác nhau ... Đôi khi cầu chứng mà như không cầu chứng ! để chúng ta trải nghiệm . ( còn vô số câu chuyện đệ đã trải nghiệm nhưng kễ ra nhiều quá đôi lúc người đọc nhầm hiểu sẽ cho là đệ "bản ngã" dữ quá ! vì nói về mình quá nhiều ! nên đệ xin tạm dừng nơi đây !)
Huynh nguyennhantu :
Trong việc cầu cơ ở Đạo Cao Đài thấy có 2 phương cách : Ở những nơi mà những người cầu chuộng bùa chú thì khi lập đàn phải có pháp đàn trấn thần , còn những nơi không dùng bùa chú thì không cần trấn thần gì hết . Rốt cuộc 2 cách cũng được tiếp điễn như nhau . Thích gì thì được nấy , nhưng phải xem cái nào cần hơn .
Trong hữu hình thì việc "bắt nóng" hay "hốt nguội" là chuyện có thật . Vì thế trong thế giới siêu hình thì việc "trấn nguội" hay việc "trấn nóng" bằng pháp tướng có lẽ là việc ắt có ( trấn nguội nhưng ngầm bên trong ) không thể hiện pháp tướng nên có lẽ chúng ngộ nhận thôi ! Đệ sẽ kễ 1 vài trải nghiệm của đệ .... ( lần tới )
( còn tiếp ) vì thời gian của đệ hơi ngặt nghèo thiếu thốn ! mong chư huynh cảm thông cho . Xin chư huynh cứ tiếp tục đổi trau - trao đổi .
Kính