Kỷ Niệm ngày Vía Đức Mẹ Vô Cực Từ Tôn

vietanh

New member
                   
<br />                       Mẹ Tôi
<br />
<br />                             
<br />                                              
<br />                                                                                      Tranh Bé
<br />Ký
<br />
<br />                                                                                                                                                                                                             
<br />Nguyên Cát
<br />
<br />
<br />
<br /> Thường ở đời, mỗi linh hồn được sinh ra ai cũng có Mẹ yêu
<br />thương, nuôi dưỡng, dạy dỗ nên người, phúc cho gia đình,
<br />có ích cho xã hội .
<br />            Hôm nay lại một mùa Thu về.
<br />            Lễ Vu lan đi qua rằm Trung Thu lại đến. Nhắc ta nhớ
<br />đến Mẹ, Mẹ Vô Cực Từ Tôn. Mẹ Từ Tôn là Mẹ của Trời đất,
<br />Mẹ của muôn loài mỗi vạn vật đều gội nhuần Ân phước
<br />Thiêng Liêng của Mẹ.
<br />        Bao trẻ nô đùa vui cười hồ hởi trong ánh đèn lung
<br />linh, với chiếc bánh ngọt, cây kẹo trong tay, nếm những vị
<br />ngon ngọt của trời đất đã ban tặng cho mình.
<br />
<br />                         “Cây trên rừng có bao nhiêu lá
<br />                         Lòng mẹ thương con kể đã nhiêu hơn”
<br />                                                           (Lời bài hát của Hồ Tân
<br />Sinh)
<br />
<br />Tôi may mắn được sinh ra cỏi đời này, để nằm trong vòng
<br />tay của Mẹ.
<br />        Mẹ tôi là người không ngần ngại đối mặt với khó khăn,
<br />với tiếng thì thầm nhỏ to của đời của đạo.
<br />        Sự bao dung nhẹ nhàng đón nhận từng linh hồn non
<br />nớt, lẽ loi trong cuộc sống, là dòng chảy ấm áp, sưởi ấm
<br />bao đêm gió lạnh. Dòng sữa Đạo làm người mà Mẹ đã cho
<br />chúng con uống để thành con người của Đạo hôm nay.
<br />Như bao người Mẹ khác, Mẹ của tôi đã vứt bỏ cái tư tâm
<br />không chút riêng tư của người đời, bằng tấm lòng nhân ái
<br />hằng ngày dạy dỗ các con mình.
<br />        Chúng tôi những đứa con không cùng dòng máu,
<br />thường nhũ rằng “khó quá ..anh.. chị há ! Mẹ cho chúng ta
<br />ăn hằng ngày, nuôi cái cơ thể tráng kiện được như bây giờ
<br />là sự thương yêu lẽ hằng sống, ví như những ngọn lúa đón
<br />nhận sương mai của của Trời và và dòng nước mát của
<br />Đất”. Dòng sữa ngọt ngào Mẹ đã nuôi chúng tôi ví như
<br />dòng suối mát chảy ra từ lòng đất.
<br />
<br />“ Thương con gánh nhiều bề cay đắng,
<br />Thương con dầm lửa nắng nước sương.”
<br />
<br />        Có những đêm không ngủ Mẹ khắc khoải lo lắng cho
<br />mỗi đứa mỗi khi trái gió trở trời, cho dù không phải con mình
<br />dứt ruột đẻ ra. Đúng như lời Đức Quan Thế Âm dạy:
<br />
<br />Thế tình khó đỗi cuộc long đong,
<br />Ấm lạnh nay cam nuốt bưởi bòng,
<br />Trăm tuổi tác già ai được trọn,
<br />Một ngày đạo đức chắc trông mong,
<br />xxx
<br />
<br />Khuyên chư Tín nữ ghi vào dạ,
<br />Dặn các Hiền tôn gắng chặt lòng;
<br />Biết cuộc thế tàn mau lánh khỏi,
<br />Miễn thành Tiên Phật ắt là xong.
<br />                                                       TTTH,28-3-ĐĐ11tr24,q1
<br />
<br />            Trên thế gian này sau lưng những đám nam nhi
<br />thành đạt luôn ẩn hiện những người mẹ người vợ một đời
<br />hy sinh cho chồng con. Là con của THẦY MẸ, đấng chí tôn
<br />vô cực toàn năng, Mẹ tôi đã một lòng thờ Thầy tin Đạo giữ
<br />tròn bổn phận Tam Tòng Tứ Đức của người phụ nữ Á Đông
<br />            Thật đáng quí dường nào, không lời nói hết công cao
<br />đức dày của Mẹ Cha.
<br />
<br />“Công cha như núi Thái sơn
<br />Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
<br />xxx
<br />“Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
<br />Miệng nhai cơm búng, lưỡi lừa cá xương”
<br />xxx
<br />“Thương con tần tảo sớm hôm
<br />Cơm đùm chéo áo, cháo đùm lá môn”
<br />                                                 Ca dao
<br />        Mẹ tôi, Mẹ đã nuôi đàn người con, mỗi đứa con không
<br />cùng một dòng sữa mẹ, mỗi người con có cái phúc, sự lành,
<br />nổi oan nghiệt khác nhau, nhưng những khắc khoải lo âu
<br />đó chỉ có Mẹ mới ôm ấp hết. Những nỗi lòng đó song song
<br />như nghiệp trả vay mà Mẹ đã dặn lòng, nuốt đôi dòng lệ để
<br />chan hòa chịu đựng; giúp cho chúng vượt qua cái cõi đời
<br />tạm.
<br />        Với bao khó khăn chồng chất của thời gian, không
<br />gian, những giai đoạn khó khăn của thế cuộc mà Mẹ tôi vẫn
<br />đứng vững.
<br />        Mẹ tôi thường nói: “đã gởi gắm các con vào niềm tin
<br />Thượng Đế, sống bằng cả đức tin tuyệt đối”. Đó là điều mà
<br />tôi biết Mẹ vẫn hằng hiển hiện vượt qua những sóng gió
<br />của cuộc đời để đứng vững cho đến khi Mẹ không còn trên
<br />cõi đời này. Ôi! Xiết bao thăng trầm mà Mẹ đã hy sinh cho
<br />đàn con.
<br />        Ngày Mẹ ra đi mà biết bao hoài vọng ước ao bỗng biến
<br />mất để không còn tiếp tục nuôi dạy chúng tôi, bao câu kinh
<br />tiếng kệ mà Mẹ mỗi đêm khi bước lên giường nằm ngủ và
<br />sớm hôm Mẹ đọc;
<br />
<br />Nay mừng gặp Tam Kỳ Phổ Độ
<br />Đưa người về cỏi thọ đền xuân
<br />Phước Trời ban khắp gội nhuần
<br />Chúng sanh ba cỏi vui mừng âu ca.
<br />Diều hoạ phước ngày qua đặng biết ,…
<br />
<br />Cầu Kim Mẫu Diêu Trì dạy bảo,
<br />Cầu Chơn Tông Tam Giáo thọ truyền
<br />Khắp cầu Phật Thánh Thần Tiên
<br />Chỉ đường vạch lối con nguyền bước theo.
<br />Dầu khó nhọc bao nhiêu gắng tới,
<br />Nguyện từ đây thọ giới tu trì…
<br />
<br />Cầu Đại Đạo hoá hoằng khắp cỏi,
<br />Cầu chúng sanh thoát khỏi tai khiên,
<br />Cha lành con thảo, vẹn toàn hiếu trung…
<br />                                                                                   Kinh Hôm
<br />
<br />        Như vậy đó, Mẹ tôi đã theo Thầy Mẹ , Mẹ đã luôn cầu
<br />mọi sự như câu kinh tiếng kệ mà Mẹ nguyện và tu trì. Mẹ
<br />đã về nơi xưa vị cũ, Mẹ đã giũ bỏ tất cả ngoan nghiệt mà
<br />bấy lâu nay Mẹ mang trong người.
<br />
<br />Công khó nhọc được tiêu tai ách,
<br />Công vô tư được sạch tiền khiên,
<br />Công con được cứu cữu huyền,
<br />Con tu đắc đạo được quyền vô sanh.
<br />                                                                         TTBT23-3-ĐĐ31
<br />        Vậy Mẹ tôi có được rứa chăng?. Chắc chắn là được,
<br />và Mẹ hoàn thành nhiệm vụ và trở về
<br />        Cầu xin Thầy Mẹ ban ơn được quyền vô sanh.
<br />        Mẹ! có lẽ ai ai cũng ngậm ngùi thương nhớ khi nhắc
<br />đến Mẹ của mình. Đâu đó trong chúng ta ai cũng có cái
<br />nhìn về Mẹ không giống nhau, nhưng đối với người Cao Đài
<br />nói chung thì có lẽ người Mẹ là tất cả, đúng không các bạn?
<br />            Cái khác biệt ở đây là sự thương nhớ và tiếc nuối là
<br />động lực cho chúng ta tu tiến, để hoà cùng sự sáng thiêng
<br />liêng.
<br />            Xin Mẹ luôn hộ trì cho chúng ta trên đường tu học và
<br />Lập công bồi đức.
<br />            Lặng thầm theo câu kinh mỗi đêm:
<br />
<br />“ Nguyện dìu dắt anh (chị) em sau trước,
<br />Nguyện cùng nhau dõi bước theo Thầy,’’.
<br />                                                                      Kinh Hôm
<br />
<br />
<br /><img src="uploads/hinhanh_078//2009-09-
<br / border="0">18_043717_9.jpg">
 

Facebook Comment

Top