<EM><strong> AI LÀ NGỌC TRÌ !?</strong></EM>
<P style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt"><SPAN style="FONT-SIZE: 14pt"><EM><FONT size=3> Trong việc hành công, miệng con người không gọi là khẩu mà gọi là Ngọc Trì (ao ngọc). Trong miệng có hai suối nước là Ngọc Tuyền, xuất phát cam lồ là Ngọc dịch, đây là Tiên dược của hành giả chỉ có khi thanh tịnh trong thời thiền.</FONT></EM></SPAN></P>
<P style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt"><SPAN style="FONT-SIZE: 14pt"><EM><FONT size=3>Cơ thể con người có một cấu tạo đặc biệt, mắt của chúng ta cho được mà miệng không cho được. Cho nên miệng là ta, ta là miệng. Ngọc Trì là chính chúng ta trên đường tu, tuy hai mà một. Ngọc Trì lên đường tu là cách nói hình tượng nhân cách của chủ đề CẨN NGÔN.</FONT></EM></SPAN></P>
<P style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt"><SPAN style="FONT-SIZE: 14pt">Đạo Trưởng Huệ Lương có kể chuyện về thời Khai Đạo tại Thánh Thất Cầu Kho. Trong một thời cúng, các Đấng Tiền Khai đang đọc kinh trên bửu điện thì dưới trù phòng có tiếng cải cọ lớn tiếng. Tiền Bối Đòan Văn Bản bước ra và xuống bếp khuyên giải "Xin chị để cho các anh lớn dâng lễ xong rồi có chuyện gì thì nhờ phân xử". Bà tiếp tục hét "không chờ gì hết!", rồi tự nhiên nín luôn.</SPAN></P>
<P style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt"><SPAN style="FONT-SIZE: 14pt"> Mỗi ngày người ta thấy bà đánh một dấu phấn ở gốc cột. Đủ ba năm bà mua một <U>hủ tương</U> đến gặp Ngài Đòan Văn Bản, chỉ vào hủ tương rồi chỉ ra hướng Vũng Tàu. Ngài Đòan Văn Bản hỏi "chị muốn chúng tôi đưa chị ra Long Hải gặp anh lớn Nguyễn Ngọc Tương phải không? Bà gật đầu. </SPAN></P>
<P style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt"><SPAN style="FONT-SIZE: 14pt"> Ngài Đòan Văn Bản mua vé xe đò, đưa bà ra quận Đất Đỏ vào gặp Ngài Nguyễn Ngọc Tương (lúc bấy giờ Ngài đang làm chủ quận Đất Đỏ). Sau khi nghe tự sự Đức</SPAN><SPAN style="FONT-SIZE: 14pt"> Nguyễn Ngọc Tương mời Ngài Đòan Văn Bản và đương sự cùng lên cúng thời ngọ. Trước khi xã đàn Đức Nguyễn Ngọc Tương lấy nước âm dương, cầu nguyện Ơn Trên và đưa cho bà uống, ngay tức thì bà nói ngay "con xin cám ơn Ơn Trên tha tội, từ đây con xin cẩn ngôn, cẩn hạnh".</SPAN></P>
<P style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt"><SPAN style="FONT-SIZE: 14pt">Chúng ta tu, miệng chúng ta phải tu theo, đó là Ngọc Trì lên đường tu.</SPAN></P>
<P style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt"><SPAN style="FONT-SIZE: 14pt"><EM><FONT size=3> Trong việc hành công, miệng con người không gọi là khẩu mà gọi là Ngọc Trì (ao ngọc). Trong miệng có hai suối nước là Ngọc Tuyền, xuất phát cam lồ là Ngọc dịch, đây là Tiên dược của hành giả chỉ có khi thanh tịnh trong thời thiền.</FONT></EM></SPAN></P>
<P style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt"><SPAN style="FONT-SIZE: 14pt"><EM><FONT size=3>Cơ thể con người có một cấu tạo đặc biệt, mắt của chúng ta cho được mà miệng không cho được. Cho nên miệng là ta, ta là miệng. Ngọc Trì là chính chúng ta trên đường tu, tuy hai mà một. Ngọc Trì lên đường tu là cách nói hình tượng nhân cách của chủ đề CẨN NGÔN.</FONT></EM></SPAN></P>
<P style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt"><SPAN style="FONT-SIZE: 14pt">Đạo Trưởng Huệ Lương có kể chuyện về thời Khai Đạo tại Thánh Thất Cầu Kho. Trong một thời cúng, các Đấng Tiền Khai đang đọc kinh trên bửu điện thì dưới trù phòng có tiếng cải cọ lớn tiếng. Tiền Bối Đòan Văn Bản bước ra và xuống bếp khuyên giải "Xin chị để cho các anh lớn dâng lễ xong rồi có chuyện gì thì nhờ phân xử". Bà tiếp tục hét "không chờ gì hết!", rồi tự nhiên nín luôn.</SPAN></P>
<P style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt"><SPAN style="FONT-SIZE: 14pt"> Mỗi ngày người ta thấy bà đánh một dấu phấn ở gốc cột. Đủ ba năm bà mua một <U>hủ tương</U> đến gặp Ngài Đòan Văn Bản, chỉ vào hủ tương rồi chỉ ra hướng Vũng Tàu. Ngài Đòan Văn Bản hỏi "chị muốn chúng tôi đưa chị ra Long Hải gặp anh lớn Nguyễn Ngọc Tương phải không? Bà gật đầu. </SPAN></P>
<P style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt"><SPAN style="FONT-SIZE: 14pt"> Ngài Đòan Văn Bản mua vé xe đò, đưa bà ra quận Đất Đỏ vào gặp Ngài Nguyễn Ngọc Tương (lúc bấy giờ Ngài đang làm chủ quận Đất Đỏ). Sau khi nghe tự sự Đức</SPAN><SPAN style="FONT-SIZE: 14pt"> Nguyễn Ngọc Tương mời Ngài Đòan Văn Bản và đương sự cùng lên cúng thời ngọ. Trước khi xã đàn Đức Nguyễn Ngọc Tương lấy nước âm dương, cầu nguyện Ơn Trên và đưa cho bà uống, ngay tức thì bà nói ngay "con xin cám ơn Ơn Trên tha tội, từ đây con xin cẩn ngôn, cẩn hạnh".</SPAN></P>
<P style="MARGIN: 0cm 0cm 0pt"><SPAN style="FONT-SIZE: 14pt">Chúng ta tu, miệng chúng ta phải tu theo, đó là Ngọc Trì lên đường tu.</SPAN></P>