Có một vùng quê nghèo! Cảnh vật yên bình, mọi thứ thật hiền hòa và thơ mộng! những hàng cau thẳng tắp suốt con đường! xa xa có ao sen tỏa hương thơm ngào ngạt, đồng lúa chín xa tít tận chân trời! …..
<?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-comfficeffice" /><o></o>
Bỗng: oe oe oe! Một ..”thiên tài” đã ra đời vào một mùa thu buồn, lá vàng rơi lả chả, mây đen kéo mù mịt xen lẫn những giọt mưa rơi trên những khóm hoa sữa kêu tí tách…, tí tách…tí tách như báo hiệu một điều gì đó chẳng lành!
<o></o>
Nó…….! Oh, thì ra là một thằng ku! ..trần như nhộng, Có chút xíu, hai tay, hai chân quơ quơ lên không trung, bàn tay thì múp míp, đôi mắt lúng liếng, cái đầu có vài cộng tóc loai nhoai, mỗi khi nó cười ..”hề hề” chẳng thấy cái răng nào nhưng cái má lại hiện lên núm đồng xu 500đồng! oh! Không phải ….Hình như là…5000đồng!
<o></o>
Trông nó thật dễ ..ghét! ! Ai cũng ôm, cũng nựng, cũng bế cũng ôm hôn chụt, chụt ,chụt chụt! nó cảm thấy khó chịu nhưng cũng rất khoái và tự hào vì nó ..dễ thương! nó ít khi nằm nên đến bây giờ cái đầu nó tròn vo giống quả bóng wold cup được tổ chức ở Nam Phi!
<o></o>
Thế rồi! …1 tháng - 2 tháng- 3- 4 tháng! 5 tháng -6tháng -7-8 tháng nó biết bò, biết lật, biết kêu ma ma
<o></o>
Vào một ngày đẹp trời ông ngoại bế nó lên Thánh Thất tắm thánh! Từ đây có biết đâu cuộc đời nó đã thay đổi hoàn toàn! Nó trở thành một tín đồ, mang một chiếc vòng kim cô phía trước khắc 2 chữ Cao Đài to tướng! nó đã trở thành một tín đồ Cao Đài thực sự! dù lúc đó nó chưa biết khái niệm 2 chữ Cao Đài là gì!
<o></o>
Thời gian thấm thoát trôi! Mới đó mà đã 3 năm! nó đã lớn hon đôi chút, mập thêm đôi chút, bự thêm đôi chút, biết chạy, biết nói ..thía lia ! và nó bắt đầu bộc lộ tính cách của mình! Nó được ba mẹ cho đi học lớp mẩu giáo nhỏ, mẩu giáo lớn mà ở thành phố hay gọi lớp lá và lớp mầm!
<o></o>
tướng to – óc như ….quả nho!
Cuốn tập viết của nó chưa bao giờ vượt quá điểm năm! đôi lúc tự ái nổi lên! nó cũng lăm lăm điểm 6! bấu víu điểm bảy, nhảy qua điểm tám để lấy le với ba, mẹ thưởng it cục kẹo! nhưng rồi nó lại đổ bê tông con số 4!
<o></o>
Người ta nói: “mất cái này được cái khác”! nó tuy học dốt đặc nhưng nó khỏe, nó sẵng sàng xử đứa nào ăn hiếp đồng minh của nó!
<o></o>
biết đứa nào là trò ngoan thì cuối tuần họp lớp đứa nào làm nhiều việc tốt thì được phát 1 phiếu bé ngoan! cái phiếu giống hình chữ nhật viền trắng bên trong có có hình quả tim hay búp sen gì đó như câu thơ ai đó đã từng viết "trẻ em như búp trên cành" ấy! Còn nó lúc nào cũng …đội sổ! nó chưa bao giờ nhận được phiếu bé ngoan! nó cũng chẳng tự ti, mặc cảm vì nó ...không làm được việc tốt nào! nó chỉ nghĩ đơn giản cái phiếu đó ...không ăn được thì lấy làm gì! ..????
<o></o>
nhưng Thời đó cái phiếu này có giá trị lắm! nó như giấy thông hành, cái visa, chiếc hộ chiếu để chứng tỏ là trò ngoan! được ba mẹ cho đi chơi mà không bị cấm cửa! được thả diều, được đi tắm sông, đi mò cua, bắt ốc, và được lén đi …ăn trộm sen, mít, ổi, xoài …và khi về nhà không bị ..đánh tét đít vì ăn trộm ở đâu thì ..xử hết ở đó, nó kg bao giờ đem về nhà! Nên ba mẹ nó kg phát hiện, như hái một quả mít thì ngồi dưới gốc cây xơi hết luôn! sau đó xuống sông tắm để trôi hết mùi thơm của mít! để về nhà ba má nó kg phát hiện! hồi đó nó gan dữ!
(sưu tam)
Từ khi nó đi học tính cách càng lộ rõ thích bạo lực, quậy phá, vì vậy nó gây ra không ít khó khăn cho gia đình!
<o></o>
Một lần đứa đồng minh chạy tới nói:
“hức…đại ….đại ca..hức ..hức! tụi nó ..hức ..đánh và ..hức …cướp phiếu bé ngoan của em hức”
Nó phán: “ đứa nào? Đứa nào cướp phiếu bé ngoan của mày! Nói tao nghe! Tao xử cho?”
Và lần đó nó đánh ..suýt gãy tay đứa bạn cùng lớp
<o></o>
Lì lợm! thích làm những gì nó thích! Nên đôi lúc lời nói của ba mẹ nó cũng không có trọng lượng! Duy có một người nó lại ..nghe lời! đó là ..ông ngoại của nó!
<o></o>
Hồi đó mỗi khi nó xuống nhà ông ngoại sợ ông thì ít nhưng sợ mấy người khách vô nhà ông ngoại thì nhiều! mỗi sáng có 2-3 người mặc áo dài trắng đầu đội khăn đóng đen, cầm theo cây dù và một cái cặp tắp! có ngày thì có người áo dài trắng có, cũng có ngày có người mặc áo dài màu đen ..! nó sợ nhất mấy ông mặc áo màu đen! Mỗi khi nhìn thấy mấy người khách vừa tới ngõ thì lúc nào cũng vậy! ông kêu má nó tới dọn nước trà lên mời còn ông ngoại thì ..chạy vô buồn …một lúc sau ông ngoại nó cũng mặc một bộ áo dài màu trắng ychang và ngồi tiếp chuyện …! Bây giờ mới biết hồi đó trong đạo đạo hữu ai tới nhà bàn chuyện Đạo là đều mặt đạo phục! chẳng thế mà ông ngoại nó phải vô buồng thay đạo phục trắng y chang mà ngồi tiếp chuyện!
hồi đó nghèo lắm! mọi người toàn đi bộ không thôi! nhà nào khá giả thì có chiếc xe đạp! ! hồi đó nhà ông ngoại nó cũng có 1 chiếc xe máy giống chiếc cúp 67 bây giờ!! cũng vì chiếc xe máy đó mà bây giờ hai cái chân nó toàn dít với thẹo! bởi mỗi khi ông ngoại nó đi xe về nó chạy tới nghịch cái ống bô mỗi khi cái chân nó đụng cái bô là thịt nó kêu ....xèo xèo xèo! hơi bốc lên! giống như ..nướng thịt nướng vậy! mỗi khi nhìn mấy nhữn vết thẹo chi chít nó lại nhớ ông ngoại nó!
<o></o>
Hồi đó nó thuộc dạng …ăn tạp! từ mít, ổi, xoài, khế, đến thuốc bắc, táo tàu, cam thảo.. (ông ngoại nó làm nghề thuốc bắc) nó xơi tuốt tuồn tuột có 1 thứ nó ghiền nhất đó là thuốc tể! thứ thuốc viên đen đen tròn tròn!nó ..canh mỗi khi ông ngoại nó viên thuốc tể là nó ..sà vào nó ..bốc, rồi nó ..lủm, nó ..lủm rồi nó bốc, bốc rồi lủm, lủm rồi bốc ….! có lẽ nhờ bổ sung thuốc bổ dử dội nên nó mập! và có một loại nó thích ăn nữa đó là …chuối!
<o></o>
Nhà ông ngoại nó rộng lắm! hồi đó trong một thánh thất đạo hữu đến từ nhiều xã! Mổi xã lập ra một xã đạo! có thờ Thiên Nhãn, Quan Âm, và Quan Thánh! nên mỗi khi cúng có rất nhiều chuối! nhiều quá đêm sắt phơi để ăn lần, hoặc ..dầm rượu! vẫn còn dư! Nên mỗi lần cúng xong ông ngoại nó đêm chuối lên nhà cho nó!
<o></o>
Nó là thằng quậy phá nhưng cũng ..rất ma mãnh! Mỗi khi ông ngoại lên tới ngỏ, để ý ông ngoại nó chống gậy đi là bít ngày đó kg có chuối! nó ngồi lì trong nhà! Và mỗi khi ông ngoại lên nhà nó vòng hai tay ra sau ..mông là bít ngay ông ngoại đem chuối! và thế là nó chạy ra nó ..nựng:
“ah! Ông ngoại đem chuối cho con, ông ngoại đem chuối cho con!”
Rồi ông nói: “không! Chuối này chỉ dành cho những đứa ngoan ăn thôi”
Thế rồi nó nói: “con ngoan mà, con ngoan mà” rồi đưa tay với với nải chuối!
Ông hỏi: “con có ngoan thiệt hông??
Nó nói: “con ngoan mà, con ngoan mà”
Vậy con chạy qua nhà hàng xóm rủ thêm mấy đứa bạn qua ăn chung đi!?
<o></o>
Hồi đó ông ngoại biết tỏng tòng tong là mấy đứa hàng xóm đứa nào cũng bị nó …đập hết! nên chẳng dám qua nhà nó chơi! Chớ huống gì là ăn chuối! nó suy nghĩ hồi lâu:việc rủ mấy đứa kia qua ăn chuối còn ..khó hơn ..lên trời! nhưng Rồi nó cũng chạy qua nhà mấy đứa bạn mà cách đó mấy ngày nó đã …đập tụi nó tơi bời, hoa lá! có lẽ do mấy trái chuối của ông ngoại nó "có sức hút mãnh liệt nào đó"! nó chẳng thèm quan tâm đến "sĩ diện" và lòng "tự trọng của một ...đại ca" nữa!
Vừa chạy qua tới ngõ thấy đứa bạn chạy vội vô ..buồng mà trốn!
Nó nói” tao kg đánh mi đâu! Tao chạy qua ..rủ mi qua nhà ta ăn chuối nè!”
Thằng bạn lắc đầu nguầy ngậy! không chịu đi nói:
Mi rủ tao qua nhà mi để ..mi đập tao nữa à! Tao không đi đâu!”
1 thoán ý nghĩ chạy qua đầu nó: “chẳng lẽ bấy lâu mình ….hung dữ vậy sao????”
<o></o>
Và thế là nó dùng chiêu cuối cùng:
“ta nói thiệt mà! Nếu mi qua nhà ta ăn chuối thì từ nay sắp tới tao sẽ không bao giờ đập mi nữa! thằng nào đập mi ta sẽ đập nó!”
Điều khoản đưa ra hấp dẫn quá mà! vừa được ăn chuối, lại không bị đánh, vừa được bảo vệ để khỏi bị đứa khác đánh nữa! Chỉ có đứa không sáng suốt mới không chịu chấp nhận! và thế là thằng bạn tung cửa buồn chạy ra cái ào... ào ...ào!nhìn thằng bạn chạy ra mà nó cứ tưởng như một tiền đạo đang lao vào vòng cấm địa để ghi bàn vậy!
như mở cờ trong bụng nó chạy qua nhà mấy đứa khác cũng dùng chiêu tương tự!
<o></o>
Và thế là 3-4 đứa chạy qua nhà nó ..ăn chuối! nó thấy trên mặt ông ngoại nó cười một nụ cười mãn nguyện! nó chẳng si nghĩ gì ngoài việc ăn chuối chuối chuối và chuối …!
kể từ dạo ấy nó ...
(còn tiếp)
kể chuyện cho vui cửa vui nhà sau 1 ngày làm việc ấy mà! HTĐM cũng đừng chấp nhé! hihi
<?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-comfficeffice" /><o></o>
Bỗng: oe oe oe! Một ..”thiên tài” đã ra đời vào một mùa thu buồn, lá vàng rơi lả chả, mây đen kéo mù mịt xen lẫn những giọt mưa rơi trên những khóm hoa sữa kêu tí tách…, tí tách…tí tách như báo hiệu một điều gì đó chẳng lành!
<o></o>
Nó…….! Oh, thì ra là một thằng ku! ..trần như nhộng, Có chút xíu, hai tay, hai chân quơ quơ lên không trung, bàn tay thì múp míp, đôi mắt lúng liếng, cái đầu có vài cộng tóc loai nhoai, mỗi khi nó cười ..”hề hề” chẳng thấy cái răng nào nhưng cái má lại hiện lên núm đồng xu 500đồng! oh! Không phải ….Hình như là…5000đồng!
<o></o>
Trông nó thật dễ ..ghét! ! Ai cũng ôm, cũng nựng, cũng bế cũng ôm hôn chụt, chụt ,chụt chụt! nó cảm thấy khó chịu nhưng cũng rất khoái và tự hào vì nó ..dễ thương! nó ít khi nằm nên đến bây giờ cái đầu nó tròn vo giống quả bóng wold cup được tổ chức ở Nam Phi!
<o></o>
Thế rồi! …1 tháng - 2 tháng- 3- 4 tháng! 5 tháng -6tháng -7-8 tháng nó biết bò, biết lật, biết kêu ma ma
<o></o>
Vào một ngày đẹp trời ông ngoại bế nó lên Thánh Thất tắm thánh! Từ đây có biết đâu cuộc đời nó đã thay đổi hoàn toàn! Nó trở thành một tín đồ, mang một chiếc vòng kim cô phía trước khắc 2 chữ Cao Đài to tướng! nó đã trở thành một tín đồ Cao Đài thực sự! dù lúc đó nó chưa biết khái niệm 2 chữ Cao Đài là gì!
<o></o>
Thời gian thấm thoát trôi! Mới đó mà đã 3 năm! nó đã lớn hon đôi chút, mập thêm đôi chút, bự thêm đôi chút, biết chạy, biết nói ..thía lia ! và nó bắt đầu bộc lộ tính cách của mình! Nó được ba mẹ cho đi học lớp mẩu giáo nhỏ, mẩu giáo lớn mà ở thành phố hay gọi lớp lá và lớp mầm!
<o></o>
tướng to – óc như ….quả nho!
Cuốn tập viết của nó chưa bao giờ vượt quá điểm năm! đôi lúc tự ái nổi lên! nó cũng lăm lăm điểm 6! bấu víu điểm bảy, nhảy qua điểm tám để lấy le với ba, mẹ thưởng it cục kẹo! nhưng rồi nó lại đổ bê tông con số 4!
<o></o>
Người ta nói: “mất cái này được cái khác”! nó tuy học dốt đặc nhưng nó khỏe, nó sẵng sàng xử đứa nào ăn hiếp đồng minh của nó!
<o></o>
biết đứa nào là trò ngoan thì cuối tuần họp lớp đứa nào làm nhiều việc tốt thì được phát 1 phiếu bé ngoan! cái phiếu giống hình chữ nhật viền trắng bên trong có có hình quả tim hay búp sen gì đó như câu thơ ai đó đã từng viết "trẻ em như búp trên cành" ấy! Còn nó lúc nào cũng …đội sổ! nó chưa bao giờ nhận được phiếu bé ngoan! nó cũng chẳng tự ti, mặc cảm vì nó ...không làm được việc tốt nào! nó chỉ nghĩ đơn giản cái phiếu đó ...không ăn được thì lấy làm gì! ..????
<o></o>
nhưng Thời đó cái phiếu này có giá trị lắm! nó như giấy thông hành, cái visa, chiếc hộ chiếu để chứng tỏ là trò ngoan! được ba mẹ cho đi chơi mà không bị cấm cửa! được thả diều, được đi tắm sông, đi mò cua, bắt ốc, và được lén đi …ăn trộm sen, mít, ổi, xoài …và khi về nhà không bị ..đánh tét đít vì ăn trộm ở đâu thì ..xử hết ở đó, nó kg bao giờ đem về nhà! Nên ba mẹ nó kg phát hiện, như hái một quả mít thì ngồi dưới gốc cây xơi hết luôn! sau đó xuống sông tắm để trôi hết mùi thơm của mít! để về nhà ba má nó kg phát hiện! hồi đó nó gan dữ!
(sưu tam)
Từ khi nó đi học tính cách càng lộ rõ thích bạo lực, quậy phá, vì vậy nó gây ra không ít khó khăn cho gia đình!
<o></o>
Một lần đứa đồng minh chạy tới nói:
“hức…đại ….đại ca..hức ..hức! tụi nó ..hức ..đánh và ..hức …cướp phiếu bé ngoan của em hức”
Nó phán: “ đứa nào? Đứa nào cướp phiếu bé ngoan của mày! Nói tao nghe! Tao xử cho?”
Và lần đó nó đánh ..suýt gãy tay đứa bạn cùng lớp
<o></o>
Lì lợm! thích làm những gì nó thích! Nên đôi lúc lời nói của ba mẹ nó cũng không có trọng lượng! Duy có một người nó lại ..nghe lời! đó là ..ông ngoại của nó!
<o></o>
Hồi đó mỗi khi nó xuống nhà ông ngoại sợ ông thì ít nhưng sợ mấy người khách vô nhà ông ngoại thì nhiều! mỗi sáng có 2-3 người mặc áo dài trắng đầu đội khăn đóng đen, cầm theo cây dù và một cái cặp tắp! có ngày thì có người áo dài trắng có, cũng có ngày có người mặc áo dài màu đen ..! nó sợ nhất mấy ông mặc áo màu đen! Mỗi khi nhìn thấy mấy người khách vừa tới ngõ thì lúc nào cũng vậy! ông kêu má nó tới dọn nước trà lên mời còn ông ngoại thì ..chạy vô buồn …một lúc sau ông ngoại nó cũng mặc một bộ áo dài màu trắng ychang và ngồi tiếp chuyện …! Bây giờ mới biết hồi đó trong đạo đạo hữu ai tới nhà bàn chuyện Đạo là đều mặt đạo phục! chẳng thế mà ông ngoại nó phải vô buồng thay đạo phục trắng y chang mà ngồi tiếp chuyện!
hồi đó nghèo lắm! mọi người toàn đi bộ không thôi! nhà nào khá giả thì có chiếc xe đạp! ! hồi đó nhà ông ngoại nó cũng có 1 chiếc xe máy giống chiếc cúp 67 bây giờ!! cũng vì chiếc xe máy đó mà bây giờ hai cái chân nó toàn dít với thẹo! bởi mỗi khi ông ngoại nó đi xe về nó chạy tới nghịch cái ống bô mỗi khi cái chân nó đụng cái bô là thịt nó kêu ....xèo xèo xèo! hơi bốc lên! giống như ..nướng thịt nướng vậy! mỗi khi nhìn mấy nhữn vết thẹo chi chít nó lại nhớ ông ngoại nó!
<o></o>
Hồi đó nó thuộc dạng …ăn tạp! từ mít, ổi, xoài, khế, đến thuốc bắc, táo tàu, cam thảo.. (ông ngoại nó làm nghề thuốc bắc) nó xơi tuốt tuồn tuột có 1 thứ nó ghiền nhất đó là thuốc tể! thứ thuốc viên đen đen tròn tròn!nó ..canh mỗi khi ông ngoại nó viên thuốc tể là nó ..sà vào nó ..bốc, rồi nó ..lủm, nó ..lủm rồi nó bốc, bốc rồi lủm, lủm rồi bốc ….! có lẽ nhờ bổ sung thuốc bổ dử dội nên nó mập! và có một loại nó thích ăn nữa đó là …chuối!
<o></o>
Nhà ông ngoại nó rộng lắm! hồi đó trong một thánh thất đạo hữu đến từ nhiều xã! Mổi xã lập ra một xã đạo! có thờ Thiên Nhãn, Quan Âm, và Quan Thánh! nên mỗi khi cúng có rất nhiều chuối! nhiều quá đêm sắt phơi để ăn lần, hoặc ..dầm rượu! vẫn còn dư! Nên mỗi lần cúng xong ông ngoại nó đêm chuối lên nhà cho nó!
<o></o>
Nó là thằng quậy phá nhưng cũng ..rất ma mãnh! Mỗi khi ông ngoại lên tới ngỏ, để ý ông ngoại nó chống gậy đi là bít ngày đó kg có chuối! nó ngồi lì trong nhà! Và mỗi khi ông ngoại lên nhà nó vòng hai tay ra sau ..mông là bít ngay ông ngoại đem chuối! và thế là nó chạy ra nó ..nựng:
“ah! Ông ngoại đem chuối cho con, ông ngoại đem chuối cho con!”
Rồi ông nói: “không! Chuối này chỉ dành cho những đứa ngoan ăn thôi”
Thế rồi nó nói: “con ngoan mà, con ngoan mà” rồi đưa tay với với nải chuối!
Ông hỏi: “con có ngoan thiệt hông??
Nó nói: “con ngoan mà, con ngoan mà”
Vậy con chạy qua nhà hàng xóm rủ thêm mấy đứa bạn qua ăn chung đi!?
<o></o>
Hồi đó ông ngoại biết tỏng tòng tong là mấy đứa hàng xóm đứa nào cũng bị nó …đập hết! nên chẳng dám qua nhà nó chơi! Chớ huống gì là ăn chuối! nó suy nghĩ hồi lâu:việc rủ mấy đứa kia qua ăn chuối còn ..khó hơn ..lên trời! nhưng Rồi nó cũng chạy qua nhà mấy đứa bạn mà cách đó mấy ngày nó đã …đập tụi nó tơi bời, hoa lá! có lẽ do mấy trái chuối của ông ngoại nó "có sức hút mãnh liệt nào đó"! nó chẳng thèm quan tâm đến "sĩ diện" và lòng "tự trọng của một ...đại ca" nữa!
Vừa chạy qua tới ngõ thấy đứa bạn chạy vội vô ..buồng mà trốn!
Nó nói” tao kg đánh mi đâu! Tao chạy qua ..rủ mi qua nhà ta ăn chuối nè!”
Thằng bạn lắc đầu nguầy ngậy! không chịu đi nói:
Mi rủ tao qua nhà mi để ..mi đập tao nữa à! Tao không đi đâu!”
1 thoán ý nghĩ chạy qua đầu nó: “chẳng lẽ bấy lâu mình ….hung dữ vậy sao????”
<o></o>
Và thế là nó dùng chiêu cuối cùng:
“ta nói thiệt mà! Nếu mi qua nhà ta ăn chuối thì từ nay sắp tới tao sẽ không bao giờ đập mi nữa! thằng nào đập mi ta sẽ đập nó!”
Điều khoản đưa ra hấp dẫn quá mà! vừa được ăn chuối, lại không bị đánh, vừa được bảo vệ để khỏi bị đứa khác đánh nữa! Chỉ có đứa không sáng suốt mới không chịu chấp nhận! và thế là thằng bạn tung cửa buồn chạy ra cái ào... ào ...ào!nhìn thằng bạn chạy ra mà nó cứ tưởng như một tiền đạo đang lao vào vòng cấm địa để ghi bàn vậy!
như mở cờ trong bụng nó chạy qua nhà mấy đứa khác cũng dùng chiêu tương tự!
<o></o>
Và thế là 3-4 đứa chạy qua nhà nó ..ăn chuối! nó thấy trên mặt ông ngoại nó cười một nụ cười mãn nguyện! nó chẳng si nghĩ gì ngoài việc ăn chuối chuối chuối và chuối …!
kể từ dạo ấy nó ...
(còn tiếp)
kể chuyện cho vui cửa vui nhà sau 1 ngày làm việc ấy mà! HTĐM cũng đừng chấp nhé! hihi