TÁNH MẠNG HAY KHI THẦN

tinh_tam

New member
 
<DIV id=post_message_1052065>THÂN TÂM tức TÁNH MẠNG hay KHÍ THẦN<BR><BR>Thân người có Đầu, Minh và tay chân.<BR><BR>1/ Đầu có 2 mắt, 2 tai, mũi, lưỡi hợp thành 5 giác quan hay 5 cửa sổ, khá chẳng phải chỉ có bao đó thôi, mà còn có Não Để, Tiểu Não và Đại não. Ngoài ra phía trước mặt có miếng đất vuông mầu đỏ gồm trên là Thiên Cốc, giữa là Tổ Khiếu cũng gọi Nhân, gọi bên trái la Thái Cực, mặt la Sung Linh; trên nữa là Ấn Đường. Sau hai mắt là Ngọc Chẩm Quan, rồi tới Đỉnh Tâm.<BR><BR>Não Để là một bọc trong đó Chơn Tánh thường trụ cũng kêu là Linh Hồn, Linh Giác. Một khi Não để tổn thương thì một lời không thốt, khí đứt, thần chết. Muốn chữa trị thì trước học phép Sanh Tinh Sanh Khí, rồi mới luyện Tính hóa Khí để bảo vệ Tánh mạng. Não là Cơ để linh hồn sử dụng vào sự việc nhận định và tư lự, nếu lại tư lự gian đạo tà dâm, nhơn đó phải chết yểu. Chơn Linh Tánh <BR><BR>trong Đại não, phát sinh Não Khí cân thông châu thân, an bày gân cốt, da thịt, tứ chi, trăm đốt xương, trong ngoài tạng phủ đâu đâu cũng thông hết. Về 5 Giác quan nếu không não Khí cân thì Thấy, Nghe, Ngửi, Nếm; tất cả do Não Khí cán đán điều khiển, trở nên rất trọng yếu cần phải bảo vệ bằng cách Hoàn Tinh Khí để bồi dưỡng, mới lần hồi phục lại căn bản Diện Mục (mắt, mặt), nhờ đó phát sanh Não lực sung túc, sẽ chứng minh thần đầy Khí đủ, cần mẫn tu trì sẽ có trạng thái Mã âm tàn tướng (Quy túc vào trong), thì viên quang tam hiện, mới xuống tay thực hành hái Đại Dược hầu phục thực, qúa tam quan, tức là Đại Châu Thiên pháp quyết, giới hạnh hoàn toàn.<BR><BR>Đến đây không còn lo sợ tẩu lậu Tinh nữa.<BR><BR>Ngoài ra trong miệng có Thiên trì huyệt ở hàm trên, 2 huyệt dưới là huyệt Kiên Tỉnh và Thạch Tuyền. Còn mũi lại chia làm Môn Kính nhứt Khiếu và Sơn Căn. Nội phần cái đầu, chỉ cần hiểu biết thôi thì cũng là phức tạp, nói chi đến phần thực hành nào chánh pháp nhãn tạng, 2 mắt làm giao liên để nội bào phát trướng; Nguyên Thần chấn ly để dẫn Khí từ Huyền Ưng huyệt xuống Hạ đơn điền vv... <BR><BR>Giờ đến các Khiếu, Mạch trong thân như là :<BR><BR>- Phía trước có Mạch Nhâm, mạch Xung, mạch Đới (Đái), Khí Hải, Quan Nguyên, trên huyệt Tề Luân Hư Cảnh, kế là Huỳnh Đình trong là Trung Hoàn hay Chiến trung hoặc Gián-Tắc-Cung.<BR><BR>- Phía sau có Mạch Đốc, trong có Vĩ Lư, Giáp Tích quan. <BR><BR>Ở giữa 2 trái thận, 1 là Hỏa, 1 là thuỷ, có động mạch và tĩnh mạch, rồi có một Huyền Khiếu ở giữa hai mạch này.<BR><BR>2/ Tứ chi gồm Dương duy và Âm duy thuộc 2 cánh tay và Dương Kiều, Âm Kiều thuộc 2 chân.<BR><BR>Bàn tay có Lao Cung, vai có Khuyết Bồn.<BR><BR>Bàn chân có Dũng Tuyền, Túc tâm lý gần đầu gối. Ở bộ sinh dục có huyệt Sinh Tử Khiếu.<BR><BR>Mô tả ở trên chưa phải toàn diện nội ngoại trong thân thể con Người, chúng ta cùng nhau khám tất cả nguyên nhân tai hại lâm vào 4 giai đoạn Khổ, Tập, Diệt Đạo.<BR><BR>5 giác quan là khí cụ vạn năng của Ý THỨỨC, làm bá quyền sai khiến đam mê, thoả mãn, do cảnh sinh tình, bởi sắc đắm sắc, do thinh mê thinh,khiến Tâm lý bị trói chặt vào bóng dáng sự vật, mà cảnh vật lại biến đổi theo thời gian, nay còn mai mất, người đam mê lại không giác ngộ khăng khăng tiến bước chẳng ngừng.<BR><BR>Qua bảng kê tánh chất năm tạng, cứ đuổi theo màu sắc, mùi vị do sự đòi hỏi táo bạo tùy theo mỗi tạng phủ của mỗi người, thì làm sao tránh được sự kết tập khổ lụy khi ta bất lực không chận dừng. Té ra ngũ tạng vô tri vô giác lại bắt buộc cái TÂM mình hữu tri hữu giác phục vụ tối đa sự thích thúc của thể xác tự do hay nô lệ hình hài thể chất. Trong nếp sống TÂM Ý khắn khít nhau, mở mắt ra từ sáng đến tối mải miết bám víu vào sự vật, khi cái nhìn soi rọi bao la trần cảnh, thấm nhuần vào tâm khảm, luôn cả tai nghe âm thanh êm dịu rót vào qua lời ca nhạc trổ, thì tâm thể làm sao tránh được tất cả đắm đuối mê say trược trần. Tự nhiên những chủng tử đó đã mọc rễ đâm chồi thu gọn vào tâm thức, lần lượt tung ra làm cho con người bất lực không kham nổi diệt dục vọng.<BR><BR>Thân trược gọi là Mạng trược, hỏi làm sao cứu cánh để cứu vãn tình thế, lùi phiền não vì sự đòi hỏi táo bạo của than, mà tâm linh bị dầy ải vô ngần. Nguyên nhân là hằng ngày sự ứng dụng của chúng ta chỉ biết có thân, không biết có tâm. Xưa nay chỉ biết nói tâm tức là Thân, Thân tức là tâm, mê lầm cho thân tâm làm một, nên bất cứ lúc nào chẳng biết VỌNG TÂM, nên không có CHƠN TÂM. Do đó bất cứ thời gian nào, nơi nơi đều cố gắng tận tụy xui giục cái không phải tâm này , kêu là tâm ngu si lo cho cái thân được vinh thân, phì nhiêu, được thể diện, được vừa lòng. Cứ theo cái đã phãm tâm, chính cái thân đây là TA, cái thân vốn chẳng sạch, không thanh khiết vì tỳ vị chứa đầy xác ma các loài, thành cái TÂM PHẬT ẩn giấu nơi tầng băng giá đâu đâu.<BR><BR><BR>Tội nghiệp cho cái Tâm chẳng hiểu thấu được Thân này là cái vật gì, cứu cánh là AI ? Tại sao phải gánh vác cho một đống thịt này ? Đi đứng nằm ngồi chỗ này nói đùa, chỗ khác mắt xem diễn xuất, tai nghe nhạc trổ, làm sao cho vừa lòng cái thân, tự nhiên bắt buộc cái tâm ngày đêm bận rộn, không thể quay đầu nghĩ suy coi cái thân này là ai ?. Rõ ràng cái thân chẳng màng đến cái tâm làm chi mệt mỏi, cũng không buông lỏng cái Tâm ngơi nghỉ giây phút nào.<BR><BR>Mặt khác khi thân lâm bệnh thì tâm phải chạy chữa thuốc men cho mau an lành. Về tội phạm thì Tâm phải tìm cách cứu thoát.<BR><BR>Như vậy cái thân là một đối tượng khác gì là tha nhân, vô tri vô giác, mà có ai ngờ biết cách sai khiến cái Tâm cam khổ vô lương , kết tập từ đời này sang đời khác. Tại sao ? Vì cái Thân chết thì hết, nhưng cái Tâm đâu có tiêu diệt vốn không phải có lại chẳng phải không, nên cái Tâm mang lấy tất cả nghiệp lực phải làm cho vừa lòng cái <BR><BR>thân, nhứt thiết đều do Tâm tạo, CHỐNG ĐỠ NƠI THÂN. cuối cùng cái thân dìm cái Tâm bị đoạ vào địa ngục.<BR><BR>Đã biết vật chất cấu tạo nghiệp lực đưa thân linh gánh chịu, mà CHỦ Ngã <BR><BR>THỂ khó diệt trừ.<BR><BR>Bây giờ tìm phương pháp để cứu TÂM cứu MẠNG. vậy THÂN TÂM là gì ? Thân có Mạng, Tâm có Tánh. Trong Mạng có KHÍ, trong Tâm có NGUYÊN THẦN là TÁNH. Hoặc nói khác :<BR><BR>NGUYÊN THẦN trong TÂM là TÁNH<BR><BR>NGUYÊN KHÍ trong THÂN là MẠNG <BR><BR>Muốn TU phải do TÂM THÂN tức TÁNH MẠNG tức THẦN KHÍ, ngoài Thân tâm không có cái gì khác thay thế được. Như thế tôn giáo phải lấy Thân Tâm hay Tánh Mạng hay Thần Khí làm KHÍ CƠ.<BR><BR>Đã rõ Thân Tâm là con đường duy nhứt để thoát ly NGŨ TRƯỢC hay NGŨ DỤC hay NGŨ UẨN, ta phải biết sự phát sinh va bành trướng của Thần Khí, theo sự nhận xét của tiền bối Thầy Tổ đi trước đã ý thức thâm sâu qua các kinh nghiệm có kết qủa hẳn hoi rồi mới quyết định tỏ bầy sau đây : Đàm chí Minh lão sư nói : <BR><BR>chính giữa ĐẦU là TÁNH ở. Còn MẠNG ở ngay giữa HẠ ĐƠN ĐIỀN.<BR><BR>Lưu văn Phổ lão sư nói : chơn TÁNH sanh xuất ở trong CAN <BR><BR>Chơn MẠNG sanh phát tại KHÔN vị. <BR><BR>Cao Kiến lão sư nói : Khi ngủ cố hoá vệ vinh, còn KHÍ HUYỆT sanh TÁNH MẠNG.<BR><BR>Bành Mậu Xướng lão sư nói : nơi ĐÃNH gọi CHチO luyện chơn TÁNH. Đơn diền là LƯ sanh chơn MẠNG. <BR><BR>Liễu Không thiền sư nói : ĐỐC thăng NHÂM giáng thành ĐÃNH LƯ. Để luyện ngũ cốc hoá TINH KHÍ.<BR><BR>Liễu Nhiên thiền sư nói : Hoả bức hành hoả điên đảo chuyển, hoá cốc kết đơn dưỡng TÁNH MẠNG. <BR><BR><BR>Liễu Hoa Dương tổ sư nói : Hoà hợp ngưng tập chuyển PHÁP LUÂN, Hấp hô chưng kuyện TÁNH MNG tồn.<BR><BR>Tào Hoàn Dương lão sư nói : Phản quang ngưng thần nhập Khí Huyệt, Luyện TINH bá nhựt Huỳnh nha sanh.<BR><BR>Chủ Kỉnh đạo nhân nói : <BR><BR>Trước khi chưa phát TÂM là TÁNH, Đã phát ra rồi TÁNH ấy TÂM. TÂM TÁNH đầu nguồn rất khó sanh, chẳng theo vết cũ thật nan tầm.<BR><BR>Ngài Liễu Hoa Dương tổ sư nói rằng : trong mấy trăm ngàn năm, từ lâu lắm rồi chỉ có một chữ TÌNH thôi, thử mấy ai lấy đó mà đạt được TU MẠNG PHÁP.<BR><BR>Cái TÌNH đó theo chiều thuận của phàm phu thì sanh ra CON NGƯƠI bằng NGHICH VN PHẢN BỔN thì lại thành TIÊN thành PHẬT.<BR><BR>LUC TỔ ĐAN KINH nói :<BR><BR>DÂM TÁNH tức là PHÂT TÁNH.<BR><BR>Do nơi lờ nói này, khám phá ra mớ thấy tiết lậu tận vạn cổ BÍ CƠ vậy.<BR><BR><BR>Cũng trong kinh PHÁP BỬU Đàn đúc LUC TỔ HUỆ NĂNG kệ rằng :<BR><BR>Hữu tình lai hạ chủng <BR><BR>Vô tình qủa bất sinh<BR><BR>Quả thật vậy bất luận trung hay lão niên, nếu không cái TÌNH đó ắt không thể tu thành chánh quả được. Vì sao ? Do chân tình Ta dung NÓ cùng chơn TÁNH trong TÂM mà hạ giáng xuống chơn MNG xứ, tức chơn KHÍ HUYỆT thì được :<BR><BR>HÒA âm khí trong TÂM với DƯƠNG trong THÂN.<BR><BR>HƠP dương khí trong THÂN dung nạp với Âm khí trong TÂM mới sanh thu liễm.<BR><BR>NGƯNG Thần nhập KHÍ HUYỆT gọi là PHẢN CHIẾU<BR><BR>TẬP trung chiếu soi ngay KHÔN TỀ, chơn MẠNG Thận tự nhiên tập hợp một chỗ, kêu là TÁNH MẠNG SONG TU là phép dưỡng THẦN dưỡng KHÍ. Có thơ rằng :<BR><BR>Nhơn tình nùng hậu đạo tinh vi.<BR><BR>Đạo dụng nhơn tình thế khởi tri.<BR><BR>Không hữu nhơn tình vô đạo dụng,<BR><BR>Nhơn tình năng đắc kỷ đa thì.<BR><BR>Tạm dịch .<BR><BR>Tình người dầy dặn đạo tinh vi.<BR><BR>Lấy nó dựng đời tạo bước đi.<BR><BR>Thiếu nó làm sao luyện được đạo,<BR><BR>Tình người hay được mấy nhiề khi.<BR><BR>Phép hoà hợp ngưng tập hết sức linh nghiệm nếu được áp dụng bền lâu, hạ thân được dung hoà, thì CHƠN DƯƠNG được thăng khởi, sẽ sanh xuất tuệ quang như viên quang tròn sáng , vì thân thể khoẻ mạnh do TINH, KHÍ, THẦN sung mãn tự nhiên phát sinh.<BR><BR>Viên quang đó la THÁI CỰC tức là BỔN LAI DIỆN MỤC có trược khi sanh ra thân này. Đến khi Phụ Mẫu nhơn MÔT NIÊM sanh ra TA, ắt TÁNH MẠNG thật ngẫu nhiên mà có được. Như vậy , nguồn gốc con người bắt nguồn từ chỗ một ÂM một DƯƠNG hiệp một kết thành THAI BÀO.</DIV>
 

Trung ngôn

Active member
<P> <FONT size=3>Bài của Huynh Tinh Tam đăng có nội dung hay nhưng sẽ hay hơn nếu cho biết thêm về xuất xứ của bài viết để tiện tham khảo.</FONT></P>
<P><FONT size=3>Kính.</FONT></P>
 

Facebook Comment

Top