hôm nay là ngày 27 tháng 11 năm 2010 dương lịch ,còn âm lịch thì quên mất! vì dạo này kg quan tâm đến ngày âm nữa! rủ một bạn đi café thì được trả lời như sau: “sắp quy ẩn rồi, thông cảm nha” mình nghĩ lạ! “mới có 30 tuổi mà đòi quy ẩn, nhơn sự công quả chưa tròn mà tính lên rừng hay xuống biển hay sao đây?? Đằng ấy Trả lời: “ không! Vẫn ở Thành Phố nhưng hạn chế tiếp xúc với mọi người! vì đến "Bá Nhựt Trúc Cơ" rồi,tranh thủ tịnh cho được 4 thời! và hai thời phụ” à thì ra thế! Dù mình chẳng hiểu Bá nhựt trúc cơ là gì! Nhưng chỉ biết rằng trong một năm tháng nào tu cũng tốt nhưng người công phu thiền định tu tốt nhất là 3 tháng 11,12,1 âm lịch! Tương ứng với 3 quẻ Địa Lôi Phục, Địa Trạch Lâm và Địa Thiên Thái! nghe nói Đây là thời điểm âm dương bắt đầu giao hòa nên rất tốt với người công phu thiền định! Mình nghe như vịt nghe sấm!hic
chắc có bạn thắc mắc một người chơn tu thiền định thì làm sao mà có thể góp sức vào chuyển hóa một phần nào đó cộng nghiệp của chúng sanh? Nói thiệt khi nghe câu hỏi này HQ cũng chẳng biết và bắt đầu đi …hỏi …Bác! Vâng! Cái gì không hiểu thì phải hỏi! bên cạnh mình có rất nhiều cao nhân ẩn mình mà mình không biết! …
<?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-comfficeffice" /><o></o>
có câu có tri phải có hành, có lý phải có sự! rất tiếc HQ chưa hành, chưa sự nhưng cũng muốn chia sẻ cùng HTDM do tình cờ đọc qua thánh giáo, đi ngang qua vô tình nghe nói chuyện hoặc hỏi một số Bác! Có thể đúng hoặc sai nhưng cũng viết lên đây mấy dòng để HTDM tham khảocho vui! Cũng là 1 bài “tiễn” các bạn vào đợt tu 3 tháng này! Chúc các bạn đạt nhiều kết quả trên con đường mình đã chọn!
<o></o>
Bác ấy nói:
<o></o>
Tất cả mọi vật trong vũ trụ đều cấu tạo từ các nguyên tử! các nguyên tử này luôn luôn chuyển động không ngừng! tùy cảnh giới mà nguyên tử có khác nhau về chất lượng và sự rung động! càng lên trên thì các nguyên tử càng nhẹ rung động nhanh, càng xuống thấp thì các nguyên tử càng nặng và chuyển động rất chậm chạp!
các nguyên tử chuyển động tạo thành ĐIỂN! mà tính chất của Điễn gồm có : ánh sáng và âm thanh (tức là Hào Quang và tiếng động)mọi cảnh giới đều ngập tràn ánh sáng và âm thanh này!
<o></o>
Đồng thời Điễn cũng có: Dương Điễn và Âm Điễn! càng lên cảnh giới cao hơn thì Dương điễn càng nhiều và ngược lại càng xuống thấp âm điểm chiểm đa số!
dương điễn có hình dáng và màu sắt tốt đẹp có sự rung động rất nhanh!
Còn Âm điễn mang một hình dáng và màu sắc tối tăm sự rung động rất chậm chạp!
cho nên mới có địa ngục, trần gian, niết bàn ..bồng lai tiên cảnh…
Chung quy dương điễn và âm điễn nó cũng là điễn nhưng khác nhau ở chổ dương điễn là Thanh, âm điễn là trược, dương điển có sự chuyển động điều hòa, còn âm điển thì chuyển động một cách hỗn loạn!
<o></o>
trong bản thể con người cũng y như thế
có người nói con người là tiểu thiên địa (vũ trụ thì có mặt trăng –mặt trời,con người thì có lưỡng nhãn, vũ trụ thì có ngàng sao tinh tú, con người thì lỗ chân lông ..., vũ trụ thì có ngũ Hành (Kim mộc thủy hỏa thổ,) người có ngũ Hầu ( đại tràn, tiểu tràng,bang quang, vị, đởm …)đồng thời mỗi con người là tập hợp vô số các nguyên tử từ các cảnh giới Thượng Trung Hạ tức là có nhiều điển quang phát tán trong cơ thể Khi người tu đến mức độ cao(có thể tập hợp các điển này lại = cách Thiển Định quy tụ Tam Bửu đến mức độ nào đó) thì người ấy có thể thấy được ánh sáng và tiếng động ở cõi hư vô ….
Cho nên Bác nói khi Thiền Phải để Tâm Không!
<o></o>
Vậy tại sao phải để Tâm Không hả Bác?
<o></o>
Các Tín Đồ và các đấng hay nói “cõi hư vô”, hay cõi hư không hay bên Phật nói:“Tâm như hư không vô sở hữu”! hay như trong ĐĐTKPĐ hay nói Vô Vi :“ Vô là không! Vi là nhỏ nhất! tức là cái nhỏ nhất cũng là không! Khi Thiền phải để Tâm Không! Khi Tâm Không mới hòa được với Hư vô mà Hư Vô là Khí hay gọi là Khí Hư Vô tức là Tiên Thiên Khí! Để Tâm không mới Hấp thụ cái tiên thiên khí này và = “phương Pháp gì đó” thời gian sẽ tìm thấy chơn như bổn thể của mình (Hic khó hiểu kinh!)
<o></o>
Vậy làm thế nào để có được Tâm không hả Bác?
<o></o>
<o></o>
Bác ấy nói: mỗi con người đều cấu tạo từ Xác, Vía, và Trí! (xác là Hành động, Vía là Tình cảm, Trí là Tư tưởng) chính ba cái này nó làm cho con người điên đảo vọng động chạy theo cái giả tạm của cỏi đời mà đưa con người đến con đường lạc lối quên cả nẻo về quê xưa vị cũ!
<o></o>
Vậy làm thế nào để Tâm không động hả Bác?
Bác nói: trước khi con đi ngủ thì con phải tắt đèn! Đóng và khóa cửa cho chắc, Vì ánh sáng của đèn làm con kg ngủ được! đóng cửa và khóa cửa để phòng trộm vào lấy đồ!
và khi con công phu thiền định cũng tương tự như thế tức là
cái thân của con không được cựa quậy,
cái vía của con không được để tình cảm xen vào,
cái trí không được để tư tưởng quấy pá!
Trong Thiền Định mọi tư tưởng dù Tốt hay xấu, chánh hay tà cũng đều là Vọng niệm nên Con phải tắt hết! để Tâm Không hòa vào càn khôn vũ trụ để tiếp cái Tiên Thiên khí của Đất trời tạo ra cái Dương Điễn nhằm thanh lọc bản thể để về với chơn như bổn tánh và khi đó diện mạo, thần sắc của con sẽ trở nên hiền hòa như nó vốn có! Đến lúc đó tự nhiên không học mà hiểu có một sự cảm ứng linh diệu! như khi xưa Bậc Thánh Nhân nhìn vào lưng con long mã mà nghĩ ra Hà Đồ Bát quái tiên thiên với càn, khôn, đoài, chấn, cấn, ly, khảm, nhìn vào lưng con rùa mà phát ra Bát quái Hậu thiên đó là nhờ cái tâm của Bậc Thánh nhân hòa cùng với Đạo Thiên Địa mà tạo ra sự cảm ứng cần thiết!
<o></o>
<o></o>
Còn khi ngồi mà phóng tâm tức là cái tư tưởng không định suy nghĩ mông lung không tập trung thì những lằn tư tưởng đó tạo ra Âm Điễn! cái âm điễn này nó sẽ bao lấy con khiến con tu không được nó có thể xui khiến nghĩ những điều tầm bậy, xúi con làm những điều xấu ! khiến cho linh hồn con kg tìm thấy được cái chơn như bổn tánh!Mà kg tiềm được cái chơn như ấy thì con phải chịu kiếp luân hồi sanh tử
<o></o>
Vậy làm thế nào để nhận biết dương điễn và âm điễn hả Bác?
Xét theo môi trường đời thì:
điều dễ nhận thấy cái dương điễn và âm điển trong một con người! nếu người đó vui vẻ, hòa đồng, sắc thái ung dung tự tại, thần sắc khả kính dễ mến là do tích hợp nhiều dương điễn! con ngược lại một người luôn buồn rầu, đau bịnh, thần sắc không được tươi tỉnh là do cái âm điễn bao quanh quá nhiều!
giả như một người nói móc con một phát, châm chọc con một phát, chê con một phát, thì trong cái Tâm con tức là Tim nó đập nhanh hơn lúc bình thường mà cái Tim (tâm) thuộc Hỏa mà Hỏa tức là Thần, cái Thức Thần trong con nó trỗi dậy nó thôi thúc cái ý trong con phải ăn thua đủ với người kia thế là trong ý nghĩ, trong lời nói, trong hành động nó kg còn thiện từ nữa! người đời hay gọi là TÂM PHÁT HỎA! MÀ HỎA ĐÃ PHÁT THÌ ĐỤNG VÀO CÁI GÌ NÓ CŨNG CHÁY! cho nên người tu thiền phải thông hiểu ngũ hành sinh khắc , bát quái, thông hiểu chủ vận, khách vận, bốn mùa thay đổi, ngũ ngươn, ngũ vật, ngũ tặc, ngũ khí, ngũ đức, ngũ tạng, ngũ giới cấm …. Để có những cách khắc phục hợp lý! (nhiều ghê)!
cái Dương điễn và âm điễn này có tác động đến chung quanh rất lớn! nếu trong gia đình, trong một bàn ăn chẳng hạn mọi người đều vui vẻ hòa đồng thì tất nhiên bữa ăn ấy thấy ngon và ngôi nhà ấy Hạnh Phúc, và ngược lại trong một bữa ăn 1-2 người tỏ ra buồn rầu chán nản thì mọi người xung quanh sẽ có cảm giác kg vui , bữa ăn sẽ không ngon và ngôi nhà kg hạn phúc!
<o></o>
Xét theo môi trường Đạo thì
Trong một thánh thất cũng vậy! các tín đồ luôn quan tâm, giúp đỡ nhau thì cái thanh khí ấy nó lan tỏa ra xung quanh đường tu trở nên hanh thông còn ngược lại vào chùa thất chỉ ưa chuộng danh này chức nọ sinh ra cái trược khí nó bủa quây thì kết cục cũng nghi kỵ, tỳ hiềm lẫn nhau .. đường ai nấy đi, chùa thất trở nên vắn vẻ! Cho nên trong TNHT THẦY có dạy: “ các con không thương yêu nhau được thì cũng đừng ghét lẫn nhau” vì vậy người tu cần phải tao ra dương điễn thật nhiều! cách duy nhất là phải Thiền định mà thôi! kg còn cách nào khác!
<o></o>
Đều hay nhận thấy nhất và cũng là công quả nhiều là Trong Đạo Cao Đài đến tháng Cầu Siêu có Thánh Thất, Thánh Tịnh gõ ĐẠI HỒNG CHUNG không dứt! quan trọng người gõ Đại Hồng Chung phải thanh sạch, tư tưởng phải hướng thượng, trong sạch thì âm thanh Đại Hồng Chung sẽ truyền đi cái tư tưởng, những câu kinh ấy truyền đi rất xa nhờ những Nguyên tử đưa Thanh ĐIỂN vang đến cõi Tam giới mà Hóa giải một phần cái âm điễn làm cho các Vong Hồn đang nặng trược thức tỉnh mà lo tu hành!
Âm thanh Đại Hồng Chung là phương tiện chuyển tải cái tư tưởng hướng thượng lợi ích đến dường ấy thì đối với Bậc Chơn tu Thiền Định thì cái công đức ấy là “Bất Khả tư nghì”
<o></o>
Vậy còn làm công quả có tác dụng như thế nào hả bác?? Như đã nói ở trên công quả có tác động rất lớn đến công phu thiền định! có rất nhiều lợi ích khi làm công quả chỉ nêu 1 ý
Khi làm công quả thì tạo ra sự cảm ứng với Thần linh để Thần linh hộ độ tá trợ mình trong việc tu hành! Ví như Thần Linh sẽ ban bố cái dương điễn, cái phật lực vô biên của mình vào người đó để hóa giãi phần nào cái âm điễn tức làm làm cho cái âm điễn này chuyển động điều hòa trở lại không còn hỗn loạn như trước! để người đó tu hành tinh tấn
<o></o>
Cho nên người tu cần phải công phu và công quả song hành! Phải luôn cầu nguyện các đấng để có sự hộ độ của Thần Linh như trong kinh cảm ứng : “ khá mà trông cậy vào các bực Thần Tiên” thì đường Đạo mới đạt kết quả xung mãn! Cho nên còn trẻ mà có tư tưởng vô rừng để tu thì khó thành vì nhơn sự và công quả chưa tròn!
“Nhập môn quới lại phóng sanh nhiều
Phóng đặng sanh nhiều nghiệp chướng tiêu
Nói với tàng linh nghe tỏ rõ
Nhiều bồi công quả Thượng Linh Tiêu”
<o></o>
Có Hynh Nói bây giờ chỉ lo công quả sau này công phu cũng chưa muộn!
còn trẻ thì tinh đầy, sức sung mãn thì khi Thiền, …..mới mau lẹ! Giống như một nhà xưởng mà nguyên liệu đầy đủ thì lo gì thiếu sản phẩm để bán..) còn để tuổi cao, sức yếu mới Thiền thì lúc này Tinh ít thì lửa củi dù cho nhiều đến mấy mà kg có đồ nấu thì rất uổng!
“Tu hành tuổi nhỏ thiệt là hơn
Việc việc y làm dễ đặng hơn
Thương kẻ lớn già tinh sức yếu
Tại vì ngày trước chẳng ham đơn” (Hoàng cự chủ nhơn – Ngọc Lộ Kim Bàn)
<o></o>
nên cách tốt nhất là vừa công phu vừa công quả sonh hành mới mong trở về cùng với Thầy! làm một trong 2 thì rất khó thành! Uổng một đời tu!
<o></o>
Tình cờ viết bài này xong tự nhiên đọc lại cuốn Ngọc Lộ Kim Bàn của đức Diêu Trì Kim Mẫu: xin trích một đoạn:
Khi Hoàng Cực Chủ Nhơn tùng Thiên Lệnh để Cứu Đồ Tàng Linh! Khi ngài đến ngồi trên Đài thất bửu mà hỏi Tàng Linh rằng:
Chúng ngươi nay đã chịu hồi đầu theo ta tu hành thời phải xóa bỏ ân ái, tuyệt niệm trần tình, mới đặng thành công. Cái Đạo của Ta có 4 thứ: Thuật, Lưu, Động, Tịnh các người muốn học thứ nào?
Chúng tành Linh hỏi: xin lão sư từ bi chỉ dạy làm sao kêu rằng Thuật, Lưu, Độgn ,Tịnh?
Hoàng Cự Chủ Nhơn đáp rằng:
Thuật: là pháp thuật trừ ta trục quỷ, phục quá giáng yêu,
Lưu: hoặc làm Thầy Thuốc, hoặc làm Thầy bói đặng đoán chắc những việc kiết hung để giúp đời cứu người
Động: là Thiện Đạo niệm kinh, lễ Phật, lập công bồi quả, đến chừng chết rồi thì đặng Thần Thánh!
Tịnh: là tu Chơn Đạo, trước trừ thế dục, trảm dứt khiên triền, khắc định thân tâm mới có truyền khẩu khuyết, tu luyện tích đặng 3000 đủ 800 quả đầy thời đặng phi thăng thoát xác về ở trên Thiên Đường, khỏi xuống chỗ Diêm Vương cai quản, khoái lạc vô cùng!..................................................sau đó Tàng Linh xin Ngài Truyền Đạo, Ngài nói: Tàng Linh như muốn tu Tiên Thiên Đạo thì nghe ta chỉ rõ:
“Thứ nhất: có thệ nguyện làm tin
Thứ nhì: phải có quy giới tinh nghiêm
Thứ ba: phải có thể dược trúc cơ
Thứ tư: phải Tam Quan cửu khiếu
Thứ năm: có văn hỏa, võ hỏa
Thứ sáu: phải có Long Hổ quy xà
Thứ bảy: phải có luyện hồn chế phách
Thứ tám: phải có Diên Hống âm Dương
Thứ chín: phải có phanh luyện Lư Đảnh
Thứ mười: phải có Đạo hiệp hư vô
……………………..
Đức Hoàng Cực Chủ Nhơn giải thích các pháp môn, những lợi ích của tịnh luyện không phải chỉ cho bản thân mà cả cửu huyền thất tổ, cùng nhân quần xã hội.
Tàng linh tình nguyện học tịnh, luyện công.”
..................
bài này chỉ tham khảo! Chúc HTDM tận dụng 3 tháng này mà tu hành tinh tấn! có lẽ HQ nói quá nhiều! mà nói nhiều khẩu nghiệp càng tăng! nói lưu lại trong "ai lại thức" (dù chẳng biết đó là gì) nhưng chắc sẽ phải ...trả nghiệp nhiều nhiều! nhưng kg hiểu sao có cái gì đó thôi thúc khiến Q viết bài này!
Chúc HTĐM vui vẻ! nếu có gì đó kg ổn thì nhờ BQT giải quyết dùm nhé! hihi
chắc có bạn thắc mắc một người chơn tu thiền định thì làm sao mà có thể góp sức vào chuyển hóa một phần nào đó cộng nghiệp của chúng sanh? Nói thiệt khi nghe câu hỏi này HQ cũng chẳng biết và bắt đầu đi …hỏi …Bác! Vâng! Cái gì không hiểu thì phải hỏi! bên cạnh mình có rất nhiều cao nhân ẩn mình mà mình không biết! …
<?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-comfficeffice" /><o></o>
có câu có tri phải có hành, có lý phải có sự! rất tiếc HQ chưa hành, chưa sự nhưng cũng muốn chia sẻ cùng HTDM do tình cờ đọc qua thánh giáo, đi ngang qua vô tình nghe nói chuyện hoặc hỏi một số Bác! Có thể đúng hoặc sai nhưng cũng viết lên đây mấy dòng để HTDM tham khảocho vui! Cũng là 1 bài “tiễn” các bạn vào đợt tu 3 tháng này! Chúc các bạn đạt nhiều kết quả trên con đường mình đã chọn!
<o></o>
Bác ấy nói:
<o></o>
Tất cả mọi vật trong vũ trụ đều cấu tạo từ các nguyên tử! các nguyên tử này luôn luôn chuyển động không ngừng! tùy cảnh giới mà nguyên tử có khác nhau về chất lượng và sự rung động! càng lên trên thì các nguyên tử càng nhẹ rung động nhanh, càng xuống thấp thì các nguyên tử càng nặng và chuyển động rất chậm chạp!
các nguyên tử chuyển động tạo thành ĐIỂN! mà tính chất của Điễn gồm có : ánh sáng và âm thanh (tức là Hào Quang và tiếng động)mọi cảnh giới đều ngập tràn ánh sáng và âm thanh này!
<o></o>
Đồng thời Điễn cũng có: Dương Điễn và Âm Điễn! càng lên cảnh giới cao hơn thì Dương điễn càng nhiều và ngược lại càng xuống thấp âm điểm chiểm đa số!
dương điễn có hình dáng và màu sắt tốt đẹp có sự rung động rất nhanh!
Còn Âm điễn mang một hình dáng và màu sắc tối tăm sự rung động rất chậm chạp!
cho nên mới có địa ngục, trần gian, niết bàn ..bồng lai tiên cảnh…
Chung quy dương điễn và âm điễn nó cũng là điễn nhưng khác nhau ở chổ dương điễn là Thanh, âm điễn là trược, dương điển có sự chuyển động điều hòa, còn âm điển thì chuyển động một cách hỗn loạn!
<o></o>
trong bản thể con người cũng y như thế
có người nói con người là tiểu thiên địa (vũ trụ thì có mặt trăng –mặt trời,con người thì có lưỡng nhãn, vũ trụ thì có ngàng sao tinh tú, con người thì lỗ chân lông ..., vũ trụ thì có ngũ Hành (Kim mộc thủy hỏa thổ,) người có ngũ Hầu ( đại tràn, tiểu tràng,bang quang, vị, đởm …)đồng thời mỗi con người là tập hợp vô số các nguyên tử từ các cảnh giới Thượng Trung Hạ tức là có nhiều điển quang phát tán trong cơ thể Khi người tu đến mức độ cao(có thể tập hợp các điển này lại = cách Thiển Định quy tụ Tam Bửu đến mức độ nào đó) thì người ấy có thể thấy được ánh sáng và tiếng động ở cõi hư vô ….
Cho nên Bác nói khi Thiền Phải để Tâm Không!
<o></o>
Vậy tại sao phải để Tâm Không hả Bác?
<o></o>
Các Tín Đồ và các đấng hay nói “cõi hư vô”, hay cõi hư không hay bên Phật nói:“Tâm như hư không vô sở hữu”! hay như trong ĐĐTKPĐ hay nói Vô Vi :“ Vô là không! Vi là nhỏ nhất! tức là cái nhỏ nhất cũng là không! Khi Thiền phải để Tâm Không! Khi Tâm Không mới hòa được với Hư vô mà Hư Vô là Khí hay gọi là Khí Hư Vô tức là Tiên Thiên Khí! Để Tâm không mới Hấp thụ cái tiên thiên khí này và = “phương Pháp gì đó” thời gian sẽ tìm thấy chơn như bổn thể của mình (Hic khó hiểu kinh!)
<o></o>
Vậy làm thế nào để có được Tâm không hả Bác?
<o></o>
<o></o>
Bác ấy nói: mỗi con người đều cấu tạo từ Xác, Vía, và Trí! (xác là Hành động, Vía là Tình cảm, Trí là Tư tưởng) chính ba cái này nó làm cho con người điên đảo vọng động chạy theo cái giả tạm của cỏi đời mà đưa con người đến con đường lạc lối quên cả nẻo về quê xưa vị cũ!
<o></o>
Vậy làm thế nào để Tâm không động hả Bác?
Bác nói: trước khi con đi ngủ thì con phải tắt đèn! Đóng và khóa cửa cho chắc, Vì ánh sáng của đèn làm con kg ngủ được! đóng cửa và khóa cửa để phòng trộm vào lấy đồ!
và khi con công phu thiền định cũng tương tự như thế tức là
cái thân của con không được cựa quậy,
cái vía của con không được để tình cảm xen vào,
cái trí không được để tư tưởng quấy pá!
Trong Thiền Định mọi tư tưởng dù Tốt hay xấu, chánh hay tà cũng đều là Vọng niệm nên Con phải tắt hết! để Tâm Không hòa vào càn khôn vũ trụ để tiếp cái Tiên Thiên khí của Đất trời tạo ra cái Dương Điễn nhằm thanh lọc bản thể để về với chơn như bổn tánh và khi đó diện mạo, thần sắc của con sẽ trở nên hiền hòa như nó vốn có! Đến lúc đó tự nhiên không học mà hiểu có một sự cảm ứng linh diệu! như khi xưa Bậc Thánh Nhân nhìn vào lưng con long mã mà nghĩ ra Hà Đồ Bát quái tiên thiên với càn, khôn, đoài, chấn, cấn, ly, khảm, nhìn vào lưng con rùa mà phát ra Bát quái Hậu thiên đó là nhờ cái tâm của Bậc Thánh nhân hòa cùng với Đạo Thiên Địa mà tạo ra sự cảm ứng cần thiết!
<o></o>
<o></o>
Còn khi ngồi mà phóng tâm tức là cái tư tưởng không định suy nghĩ mông lung không tập trung thì những lằn tư tưởng đó tạo ra Âm Điễn! cái âm điễn này nó sẽ bao lấy con khiến con tu không được nó có thể xui khiến nghĩ những điều tầm bậy, xúi con làm những điều xấu ! khiến cho linh hồn con kg tìm thấy được cái chơn như bổn tánh!Mà kg tiềm được cái chơn như ấy thì con phải chịu kiếp luân hồi sanh tử
<o></o>
Vậy làm thế nào để nhận biết dương điễn và âm điễn hả Bác?
Xét theo môi trường đời thì:
điều dễ nhận thấy cái dương điễn và âm điển trong một con người! nếu người đó vui vẻ, hòa đồng, sắc thái ung dung tự tại, thần sắc khả kính dễ mến là do tích hợp nhiều dương điễn! con ngược lại một người luôn buồn rầu, đau bịnh, thần sắc không được tươi tỉnh là do cái âm điễn bao quanh quá nhiều!
giả như một người nói móc con một phát, châm chọc con một phát, chê con một phát, thì trong cái Tâm con tức là Tim nó đập nhanh hơn lúc bình thường mà cái Tim (tâm) thuộc Hỏa mà Hỏa tức là Thần, cái Thức Thần trong con nó trỗi dậy nó thôi thúc cái ý trong con phải ăn thua đủ với người kia thế là trong ý nghĩ, trong lời nói, trong hành động nó kg còn thiện từ nữa! người đời hay gọi là TÂM PHÁT HỎA! MÀ HỎA ĐÃ PHÁT THÌ ĐỤNG VÀO CÁI GÌ NÓ CŨNG CHÁY! cho nên người tu thiền phải thông hiểu ngũ hành sinh khắc , bát quái, thông hiểu chủ vận, khách vận, bốn mùa thay đổi, ngũ ngươn, ngũ vật, ngũ tặc, ngũ khí, ngũ đức, ngũ tạng, ngũ giới cấm …. Để có những cách khắc phục hợp lý! (nhiều ghê)!
cái Dương điễn và âm điễn này có tác động đến chung quanh rất lớn! nếu trong gia đình, trong một bàn ăn chẳng hạn mọi người đều vui vẻ hòa đồng thì tất nhiên bữa ăn ấy thấy ngon và ngôi nhà ấy Hạnh Phúc, và ngược lại trong một bữa ăn 1-2 người tỏ ra buồn rầu chán nản thì mọi người xung quanh sẽ có cảm giác kg vui , bữa ăn sẽ không ngon và ngôi nhà kg hạn phúc!
<o></o>
Xét theo môi trường Đạo thì
Trong một thánh thất cũng vậy! các tín đồ luôn quan tâm, giúp đỡ nhau thì cái thanh khí ấy nó lan tỏa ra xung quanh đường tu trở nên hanh thông còn ngược lại vào chùa thất chỉ ưa chuộng danh này chức nọ sinh ra cái trược khí nó bủa quây thì kết cục cũng nghi kỵ, tỳ hiềm lẫn nhau .. đường ai nấy đi, chùa thất trở nên vắn vẻ! Cho nên trong TNHT THẦY có dạy: “ các con không thương yêu nhau được thì cũng đừng ghét lẫn nhau” vì vậy người tu cần phải tao ra dương điễn thật nhiều! cách duy nhất là phải Thiền định mà thôi! kg còn cách nào khác!
<o></o>
Đều hay nhận thấy nhất và cũng là công quả nhiều là Trong Đạo Cao Đài đến tháng Cầu Siêu có Thánh Thất, Thánh Tịnh gõ ĐẠI HỒNG CHUNG không dứt! quan trọng người gõ Đại Hồng Chung phải thanh sạch, tư tưởng phải hướng thượng, trong sạch thì âm thanh Đại Hồng Chung sẽ truyền đi cái tư tưởng, những câu kinh ấy truyền đi rất xa nhờ những Nguyên tử đưa Thanh ĐIỂN vang đến cõi Tam giới mà Hóa giải một phần cái âm điễn làm cho các Vong Hồn đang nặng trược thức tỉnh mà lo tu hành!
Âm thanh Đại Hồng Chung là phương tiện chuyển tải cái tư tưởng hướng thượng lợi ích đến dường ấy thì đối với Bậc Chơn tu Thiền Định thì cái công đức ấy là “Bất Khả tư nghì”
<o></o>
Vậy còn làm công quả có tác dụng như thế nào hả bác?? Như đã nói ở trên công quả có tác động rất lớn đến công phu thiền định! có rất nhiều lợi ích khi làm công quả chỉ nêu 1 ý
Khi làm công quả thì tạo ra sự cảm ứng với Thần linh để Thần linh hộ độ tá trợ mình trong việc tu hành! Ví như Thần Linh sẽ ban bố cái dương điễn, cái phật lực vô biên của mình vào người đó để hóa giãi phần nào cái âm điễn tức làm làm cho cái âm điễn này chuyển động điều hòa trở lại không còn hỗn loạn như trước! để người đó tu hành tinh tấn
<o></o>
Cho nên người tu cần phải công phu và công quả song hành! Phải luôn cầu nguyện các đấng để có sự hộ độ của Thần Linh như trong kinh cảm ứng : “ khá mà trông cậy vào các bực Thần Tiên” thì đường Đạo mới đạt kết quả xung mãn! Cho nên còn trẻ mà có tư tưởng vô rừng để tu thì khó thành vì nhơn sự và công quả chưa tròn!
“Nhập môn quới lại phóng sanh nhiều
Phóng đặng sanh nhiều nghiệp chướng tiêu
Nói với tàng linh nghe tỏ rõ
Nhiều bồi công quả Thượng Linh Tiêu”
<o></o>
Có Hynh Nói bây giờ chỉ lo công quả sau này công phu cũng chưa muộn!
còn trẻ thì tinh đầy, sức sung mãn thì khi Thiền, …..mới mau lẹ! Giống như một nhà xưởng mà nguyên liệu đầy đủ thì lo gì thiếu sản phẩm để bán..) còn để tuổi cao, sức yếu mới Thiền thì lúc này Tinh ít thì lửa củi dù cho nhiều đến mấy mà kg có đồ nấu thì rất uổng!
“Tu hành tuổi nhỏ thiệt là hơn
Việc việc y làm dễ đặng hơn
Thương kẻ lớn già tinh sức yếu
Tại vì ngày trước chẳng ham đơn” (Hoàng cự chủ nhơn – Ngọc Lộ Kim Bàn)
<o></o>
nên cách tốt nhất là vừa công phu vừa công quả sonh hành mới mong trở về cùng với Thầy! làm một trong 2 thì rất khó thành! Uổng một đời tu!
<o></o>
Tình cờ viết bài này xong tự nhiên đọc lại cuốn Ngọc Lộ Kim Bàn của đức Diêu Trì Kim Mẫu: xin trích một đoạn:
Khi Hoàng Cực Chủ Nhơn tùng Thiên Lệnh để Cứu Đồ Tàng Linh! Khi ngài đến ngồi trên Đài thất bửu mà hỏi Tàng Linh rằng:
Chúng ngươi nay đã chịu hồi đầu theo ta tu hành thời phải xóa bỏ ân ái, tuyệt niệm trần tình, mới đặng thành công. Cái Đạo của Ta có 4 thứ: Thuật, Lưu, Động, Tịnh các người muốn học thứ nào?
Chúng tành Linh hỏi: xin lão sư từ bi chỉ dạy làm sao kêu rằng Thuật, Lưu, Độgn ,Tịnh?
Hoàng Cự Chủ Nhơn đáp rằng:
Thuật: là pháp thuật trừ ta trục quỷ, phục quá giáng yêu,
Lưu: hoặc làm Thầy Thuốc, hoặc làm Thầy bói đặng đoán chắc những việc kiết hung để giúp đời cứu người
Động: là Thiện Đạo niệm kinh, lễ Phật, lập công bồi quả, đến chừng chết rồi thì đặng Thần Thánh!
Tịnh: là tu Chơn Đạo, trước trừ thế dục, trảm dứt khiên triền, khắc định thân tâm mới có truyền khẩu khuyết, tu luyện tích đặng 3000 đủ 800 quả đầy thời đặng phi thăng thoát xác về ở trên Thiên Đường, khỏi xuống chỗ Diêm Vương cai quản, khoái lạc vô cùng!..................................................sau đó Tàng Linh xin Ngài Truyền Đạo, Ngài nói: Tàng Linh như muốn tu Tiên Thiên Đạo thì nghe ta chỉ rõ:
“Thứ nhất: có thệ nguyện làm tin
Thứ nhì: phải có quy giới tinh nghiêm
Thứ ba: phải có thể dược trúc cơ
Thứ tư: phải Tam Quan cửu khiếu
Thứ năm: có văn hỏa, võ hỏa
Thứ sáu: phải có Long Hổ quy xà
Thứ bảy: phải có luyện hồn chế phách
Thứ tám: phải có Diên Hống âm Dương
Thứ chín: phải có phanh luyện Lư Đảnh
Thứ mười: phải có Đạo hiệp hư vô
……………………..
Đức Hoàng Cực Chủ Nhơn giải thích các pháp môn, những lợi ích của tịnh luyện không phải chỉ cho bản thân mà cả cửu huyền thất tổ, cùng nhân quần xã hội.
Tàng linh tình nguyện học tịnh, luyện công.”
..................
bài này chỉ tham khảo! Chúc HTDM tận dụng 3 tháng này mà tu hành tinh tấn! có lẽ HQ nói quá nhiều! mà nói nhiều khẩu nghiệp càng tăng! nói lưu lại trong "ai lại thức" (dù chẳng biết đó là gì) nhưng chắc sẽ phải ...trả nghiệp nhiều nhiều! nhưng kg hiểu sao có cái gì đó thôi thúc khiến Q viết bài này!
Chúc HTĐM vui vẻ! nếu có gì đó kg ổn thì nhờ BQT giải quyết dùm nhé! hihi