<CENTER><U><strong><FONT color=#ff0000 size=6>"TU" LÀ GÌ ?</FONT></strong></U><BR><BR></FONT><BR><B><FONT color=teal><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3>(Bài có giá trị tham khảo -Tác giả: Đức Nguyên ). </FONT></B><BR></CENTER>
<CENTER><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3>* * *<BR></FONT></CENTER></FONT>
<P align=center><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3></FONT><FONT face=arial size=2>
<P align=center><B><FONT color=red><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3>1. Nghĩa đen:</FONT></B></FONT><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3> Tu là sửa, sửa cái xấu trở nên tốt, sửa cái sai trở thành đúng, sửa cái hư trở nên tốt đẹp. </FONT>
<P align=center><FONT face="Courier New, Courier, mono"><FONT size=3><B>Thí dụ như:</B> <BR>•Tu bổ là sửa sang cho tốt đẹp và thêm vào cho đầy đủ. <BR>•Tu nghiệp là sửa sang và học hỏi nghề nghiệp của mình cho được giỏi hơn. <BR>•Tu tánh là sửa chữa tánh nết của mình cho tốt đẹp hơn. </FONT></FONT></P>
<P align=center><FONT face="Courier New, Courier, mono"><FONT size=3><B><FONT color=red>2. Nghĩa theo Tôn giáo:</FONT></B> Đức <FONT color=#ff0000><strong>Phạm Hộ Pháp</strong> </FONT>giảng giải chữ <strong>“TU”</strong> như sau: </FONT></FONT>
<P align=left><FONT face="Courier New, Courier, mono"><FONT size=3><B>"TU là làm cho mình đặng tận thiện tận mỹ.</B> <BR>Luật thiên nhiên của Tạo hóa buộc các đẳng Linh hồn, dầu vật loại cũng phải trau mình (TU) đặng đoạt đến nhơn phẩm. Khi được địa vị làm người, còn phải tự giồi trau để từ từ đi đến cảnh siêu thoát (Phật vị). <BR>Sanh ra làm người, bất luận là giai cấp nào, chịu nhiều thử thách rồi chết, rồi tái sanh, v.v.... Cứ xây vần mãi như thế. <BR>Thoát ra khỏi vòng lẩn quẩn nầy, hoặc hiểu được ý nhị của nó để tiến hóa thêm phần nào thì không ngoài chữ <B>“TU”</B> . <BR><B>“TU”</B>là gìn nhân phẩm, hạn chế Dục vọng, thực hành theo lý tưởng Bác Ái để bước lên Thiêng liêng vị, trái lại là mua chác đau phiền, chặn đường tiến hóa về mọi hình thức và vô tình đi đến cảnh suy vong. <BR>Thế gian loài người đều có<B>“TU”</B>cả, song có phần tử bất hảo vô tình không thừa nhận. <BR><B>“TU”</B> có nhiều thể thức khác nhau, tùy theo giai cấp và sự tiến hóa của mỗi cá nhân mau hay chậm. <BR>Đứa trẻ sơ sinh không biết nói, chưa có trí khôn, lúc khát sữa nó khóc là tìm phương cho mẹ nó hiểu, gọi là<B>“TU”</B>;vừa lớn biết thương cha mến mẹ, khi có em biết thương em gọi là<B>“TU”</B>;lớn hơn lên, đến trường, khi nó chăm chú học và ráng được giỏi hơn bạn nó, gọi là“TU”; khi vừa biết khôn ngoan, nó hiểu rằng, phải học cho hay hơn thiên hạ và còn tìm phương kế đấu tranh sống cùng xã hội, gọi là<B>“TU”</B>;đến khi thành nhân, nó biết lựa chọn người bạn trăm năm đặng lập gia đình, gọi là<B>“TU”</B>;nó còn tầm sự hay thêm mãi để có một địa vị trong xã hội, gọi là<B>“TU”</B>;khi có địa vị rồi, nó muốn lập công nghiệp vĩ đại hơn và làm cách nào cho nhơn loại được hạnh phúc, gọi là<B>“TU”</B>. <BR>Tóm lại, nó vận dụng sự hiểu biết, và tùy mỗi giai đoạn tự nhiên trong phạm vi nhơn đạo đặng làm theo, là nó "TU THÂN" vậy. <BR>Về phương<B>“TU”</B>,trong Chơn truyền của Đức Chí Tôn, thờ phượng và dâng Tam Bửu, mỗi ngày chúng ta cầu nguyện Đức Chí Tôn đặng dâng ba của báu ấy là Tinh, Khí, Thần. </FONT></FONT></P>
<P align=left><B><FONT color=darkorange><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3>TU về Tinh, Khí,Thần:</FONT></B></FONT><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3> <BR>Con người sanh ra nơi đây, Đức Chí Tôn ban cho cái ân đặc biệt là khi đầu sanh, tinh thần tự nhiên đã có quyền năng muốn đoạt cho được mọi sự hiểu biết của nhơn loại. </FONT></P>
<P align=left><FONT face="Courier New, Courier, mono"><FONT size=3><B> TINH</B> là báu đầu tiên của mình, là thân thể mình (ám chỉ xác thân). <BR><B> KHÍ</B> là trí não khôn ngoan hiển hích của mình. <BR><B> THẦN</B> là lương năng "Tri" hay Hồn, liên quan với xác thân. </FONT></FONT></P>
<P align=left><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3>Đành rằng, Tinh và Thần phản đối nhau, song lắm khi trí lay động quá, thường biến sanh ra sự khủng hoảng về tinh thần, cũng như một kẻ kia tự biết là ngu là khùng, khi ta điểm mặt nó, nói nó khùng thì nó tỏ ý giận dữ và tức tối lắm. Sự giận dữ ấy, trong tinh thần của nó có khuôn luật thiên nhiên, bảo nó phải <B>TU</B>, đừng để nó ngu; mà ai nói nó ngu, tức nhiên làm cho nó phạm luật thiên nhiên nên nó không chịu và tức giận. </FONT>
<P align=left><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3>Từ khi loài người có nơi mặt thế nầy, đều muốn thoát ly thú tánh, đặng họ sẽ định tâm sáng suốt thành một vị Thánh ở thế gian, chúng ta đã biết có biết bao vị Thánh sống xuất hiện trong loài người mà huyền bí vô biên của Tạo công vẫn là đó cả. <BR>Ấy vậy, khuôn luật thiên nhiên buộc ta phải <B>TU TRÍ</B>. Nếu trí ngu xuẩn mê muội thì phải chịu lệ thuộc cho kiếp sống thừa. Chúng ta vẫn thấy một đứa trẻ còn kiếm phương để hiểu những điều hiểu biết của thiên hạ. Nó không biết, nó hỏi và vấn nạn để hiểu. Ấy là phương Tu Trí, được khôn ngoan là nhờ Tu Trí, tu hạnh đức hay hạnh kiểm rồi mới tu ngôn ngữ. <BR><B>Tu Trí đặng lập ngôn, tức nhiên là TU KHÍ.</B> </FONT></P>
<P align=left><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3>Khi ta được đủ trí và thức thời, Tâm ta trở nên sáng suốt, biết kiếp sống là mộng ảo, thì cái thiệt của xác thân khác nào như con vật. Như thế, ta phải làm gì, nếu không tìm cái chi vững chắc hơn? Người ta không quên tìm cái thiên lương, cái linh hồn, cái Chơn linh bất di bất dịch, sống mãi mãi nơi cõi hằng sống.Biết được sống ấy là hằng sống thì còn đợi gì mà không tô điểm và giữ nó được trường tồn đẹp đẽ. </FONT>
<P align=left><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3>Trước, các Tôn giáo lấy chữ<B>“TÂM”</B> mà tượng trưng cho Linh hồn. Đề cập đến cái Tâm là bất quá nói cái Trí do tinh thần làm căn bản, nên lấy chữ Tâm thay thế cho tinh thần, chớ chưa thật tướng của tinh thần. </FONT>
<P align=left><B><FONT color=darkorange><U><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3>Qua giai đoạn TU TRÍ đến“TU TÂM”.</FONT></U></B><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3> </FONT></FONT><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3>Tâm buộc ta quan sát cả hành tàng kiếp sống của các bậc Thánh Hiền Tiên Phật đã lưu lại trên mặt thế, ta nương lấy nó (Tâm) làm căn bản, để kiếm một phương pháp thích dụng, đặt mình vào làm phương tu cho mình. </FONT>
<P align=left><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3>TU TÂM chẳng những gieo mối tình cảm cùng vạn vật, nhơn loại, mà còn đưa ta đi mãi trên con đường vô tận vô biên. <BR><B>Ái tuất thương sanh là Tu Tâm, Thánh thể của Chí Tôn phụng sự vạn linh là Tu Tâm.</B> <BR>Cái Tâm khó tả cho đầy đủ mà kiếp sanh của chúng ta ít có năng lực để tạo ra nó. <BR><B>Đức Chí Tôn đã nói: Biết phụng sự Vạn linh, các con mới bước vào con đường Tu Tâm của các con. Còn chưa Tu Tâm, các con vẫn có từ bi Bác Ái và công chánh thế nào cũng chưa đủ gì! Có Tu Tâm mới có phương thế lập Đức.</B> </FONT></P>
<P align=left><FONT face="Courier New, Courier, mono"><FONT size=3>Đức Chí Tôn đã dạy chúng ta phụng sự Vạn linh là cốt yếu, bảo chúng ta <B>phải Tu Tâm mới đổi lại cái quyền năng tinh thần của tâm lý đặng lập Đức và Tam lập vậy,</B> vì nó có sự liên hệ với nhau." <BR><BR><B><FONT color=darkorange>Thánh Ngôn Hiệp Tuyển:</B></FONT></FONT></FONT><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3> </FONT></P>
<P align=left><FONT color=#0000ff><FONT face="Courier New, Courier, mono"><FONT size=3><B>"TU là chi? TU là trau giồi đức tánh cho nên Hiền, thuận theo ý Trời đã định trước." <BR>"Thầy nói cho các con biết: Dầu một vị Đại La Thiên Đế xuống phàm mà không TU, cũng khó trở lại địa vị đặng."</B> </FONT></FONT></FONT></P>
<P align=left><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3>Tóm lại, TU là sửa đổi con người mình, từ hình thức đến nội dung, cho mỗi ngày một thêm tốt đẹp, Thiện lương, Chơn chánh, sửa đổi mãi như thế từ kiếp nầy đến kiếp khác cho đến khi đạt đến chỗ tận thiện tận mỹ mới hoàn toàn. </FONT>
<P align=left><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3>Nói như thế, TU là làm tất cả những việc gì thuận tùng Thiên lý, thuận theo dòng tiến hóa của vạn linh trong Càn Khôn Vũ Trụ, tức là làm cho Chơn linh của mình mỗi ngày một tiến hóa, tiến hóa mãi trên con đường cao thượng, đạt lần lượt các phẩm vị Thần, Thánh, Tiên, Phật, rồi còn phải tiếp tục tu hành tiến hóa thêm nữa để đạt được phẩm vị Thượng Đế và hiệp nhập vào Thượng Đế. Đến chỗ đó, ta mới có thể nói rằng đã đạt được hết chữ TU. </FONT>
<P align=left><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3>Tại Minh Thiện Đàn ở Phú Mỹ (Mỹ Tho), <B>Đức Phật Mẫu giáng Cơ</B> ngày 15-5-Tân Mùi (dl 30-6-1931) cho thi bài dạy về chữ TU, chép ra sau đây </FONT>
<P align=center><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3>"Con ôi! Biển khổ khuyên vời, <BR>Mau về cảnh tịnh là nơi quê mình. <BR>Chớ mê thế sự phù sanh, <BR>Đem thân vùi lấp linh đinh cõi trần. <BR>Có thân ôi khổ cho thân, <BR>Tu sao cho đoạt nguơn thần mới an. <BR>Tầm lên cho đến Niết Bàn, <BR>Hiệp cùng Tiên Phật,hiệp đàng MẸ con. <BR>Đôi lời khuyên tạc lòng son, <BR>Đạo tâm khá giữ cho tròn mới nên. <BR>Lần theo đạo chánh cho bền, <BR>Vui câu Bác Ái làm nền Phật Tiên. <BR>Dầu cho chẳng đặng cũng hiền, <BR>Nầy lời của MẸ chép biên để lòng. <BR>TU sao cho gặp Long Hoa, <BR>TU sao cho đặng hiệp CHA mới là. <BR>TU thì việc thế bỏ qua, <BR>TU thì mựa chớ lân la kẻ tà. <BR>TU sao vững đạt hoàng gia, <BR>TU sao cho đặng nhà nhà hòa vui. <BR>TU là phải biết nếm mùi, <BR>TU mà chẳng biết như đui khác nào. <BR>Tu thì phải biết làm sao? <BR>Tu thì biết đó là trau gương lành. <BR>TU thì chẳng mến lợi danh, <BR>TU sao cho đặng hiện thành Kim Tiên. <BR>TU thì phải biết từ hiền, <BR>TU thì vẹn giữ năm giềng chớ xao. <BR>Tu thì Nhơn đạo gìn trau, <BR>TU cho trọn đạo Thiên tào đặng lên. <BR>TU tâm khuyên trẻ cho bền, <BR>Tu cho trọn mấy lời khuyên MẸ hiền. <BR>TU sao cho vẹn đôi bên, <BR>TU thì nam nữ cũng lên Tòa vàng." </FONT></P>
<P><FONT face="Courier New, Courier, mono"><FONT size=3><B><FONT color=darkorange>Trong Đại Thừa Chơn Giáo, </FONT>Đức Chí Tôn giảng giải và luận về chữ TU, chép ra như sau đây:</B> </FONT></FONT>
<P align=center><FONT face="Courier New, Courier, mono"><FONT size=3><strong>"Chữ TU là gì?</strong> </FONT></FONT>
<P><FONT face="Courier New, Courier, mono"><FONT size=3>Tu là bồi bổ Tinh, Khí, Thần cho đầy đủ, đức tánh cho hoàn toàn, bỏ nhơn dục, tầm đường Thiên lý, thuận mạng, giữ thanh tịnh ôn hòa, chỗ nào sứt mẻ hư hao thì tô bồi cho đầy đủ. <BR>Chữ LUYỆN là gì? Luyện là trau giồi cho sáng suốt hoàn toàn, giũa mài rèn đúc cho trơn tru khéo léo. <BR>TU mà không LUYỆN thì chẳng khác chi một cục sắt không rèn làm sao thành một món khí giới? Luyện là rèn, thì chẳng khác nào một cục sắt đó còn đương vô dụng, luyện nó thì phải nướng cho nó cháy đỏ, rồi đập giũa, cạo gọt, rèn đúc mới thành món khí giới. <BR>Người tu cũng thế, muốn cho huệ mạng tròn đầy sáng suốt thì cần phải phanh luyện, mài giũa ngày đêm cho thành Kim Thân Phật tử. Ấy là phương pháp Tu Luyện." <BR><B>Thầy lược luận chữ TU: </B></FONT></FONT></P>
<P align=center><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3> <B><U>THI BÀI</U>:</B> </FONT>
<P align=center><FONT face="Courier New, Courier, mono"><FONT size=3><strong><FONT color=#0000ff>Trong pháp Đạo TU TÂM đệ nhứt, <BR>Tu Tâm là đứng bực Thiên Tiên.</FONT></strong> <BR><strong>Tu</strong> thì mới đoạt căn nguyên, <BR>Tu trao Tánh mạng diệu huyền phát sanh. <BR>Phật Tiên nhờ Tu hành mà đắc, <BR><strong>Phép Tu</strong> là đường tắt nẻo ngay. <BR>Tu sao đoạt bảng Thiên Đài, <BR>Tu cho siêu thoát trần ai bể sầu. <BR>Thầy Chúa tể pháp mầu hoằng hóa, <BR>Độ chỉ truyền tất cả Linh căn. <BR>Luyện Tu thoát tục lẽ hằng, <BR>Tu cho cửu khiếu dường trăng đêm rằm. <BR>Tu thì phải tồn Tâm dưỡng tánh, <BR>Tu trau tria đức hạnh ôn lương. <BR>Tu phân Địa ngục Thiên đường, <BR>Thân Tu thân đắc, thân tường Đạo Cao. <BR>Xưa Tam giáo dạy trau Tâm chí, <BR>Nay tương truyền huyền bí Đạo Tiên. <BR>Tu hành học tánh nhẫn kiên, <BR>Sớm trưa dồi luyện tịnh thiền dưỡng an. <BR>Mặc kẻ thế bua quan cầu lợi, <BR>Giữ phận mình nhân ngỡi vẹn toàn. <BR>Tu theo Chơn pháp Thầy ban, <BR>Tu trong Tam Ngũ cơ quan máy Trời. <BR>Điều quí nhứt trong đời Tu luyện, <BR>Ai hữu căn giục khiến vào Tu. <BR>Tu đặng vẹt phá mây mù, <BR>Đắc Tiên, nên Phật thiên thu an nhàn. <BR>Tu mới đoạt ngai vàng phẩm báu, <BR>Chữ Tu là gốc đạo Tiên Thiên. <BR>Phế đời xa lánh lợi quyền, <BR>Học đòi tánh Phật ý Tiên kia là. <BR>Tu Thân đắc mới ra độ thế, <BR>Tu sửa đời u trệ Hạ nguơn. <BR>Tam Kỳ Đạo chuyển tuần huờn, <BR>Châu Nhi Phục thỉ kết đơn trung điền. <BR>Tu chẳng luận sơn xuyên, am cốc, <BR>Tu cũng đừng tịch cốc hành thân. <BR>Tu là tụ Khí, Tinh, Thần, <BR>Tu cho tráng kiện mười phần nhàn thanh. <BR>Tu thiềng thị Tu thành mới đúng, <BR>Tu tại gia chẳng dụng của ai. <BR>Chữ Tu nó chẳng ở ngoài, <BR>Tu trong Tâm Tánh giồi mài điểm linh. <BR>Tu vẹn vẻ xử mình cho đúng, <BR>Chớ đừng tu ngoài bụng ngoài da. <BR>Khăn nu, áo trắng nhuộm dà, <BR>Rốt cuộc cũng quỉ cũng ma Luân hồi. <BR>Tu nguơn Thần lên ngôi cai trị, <BR>Dẹp trừ yên sáu quỉ bảy yêu. <BR>Tu bồi cơ sở Thuấn Nghiêu, <BR>Gia môn bế chặt ngựa chiều nhốt trong. <BR>Tu lập đức bồi công độ chúng, <BR>Tu khuyên đừng lạm dụng Phật Tông. <BR>Khỉ thì bỏ đậy trong lồng, <BR>Cột xiềng cho chặt kẻo tông ra ngoài. <BR>Tu thì Tu mắt, tai, mũi, miệng, <BR>Mối Dục tâm sai khiến diệt trừ. <BR>Mới mong lập đảnh an lư, <BR>Long thăng hổ giáng huệ từ chiếu soi. <BR>Tâm thanh tịnh ra mòi thấy rõ, <BR>Tu tam huê đặng có huờn đơn. <BR>Luyện thành Chánh giác chơn nhơn, <BR>Minh châu đáy nước xanh dờn sáng soi. <BR>Thọ pháp đạo phải noi phanh luyện, <BR>Tứ thời tu vận chuyển tâm điền. <BR>Pháp luân xây mãi liền liền, <BR>Làm cho hống đặng giao diên mới mầu. <BR>Tu lớp lang đuôi đầu sau trước, <BR>Hữu căn duyên thì được ngộ truyền. <BR>Phép Tu tạo Phật tác Tiên, <BR>Thiên cơ ứng hóa diệu huyền phát sanh. <BR>Bổn phận tu phải đành khờ dại, <BR>Ngữ ngôn gìn lẽ phải điều hơn. <BR>Tu rồi đừng giận chớ hờn, <BR>Để tâm thanh tịnh, linh đơn kết thành. <BR>Tu gạn đục lưu thanh tinh khiết, <BR>Thượng phù Thiên, trược miệt Địa ngưng. <BR>Nước hồ phải quậy tưng bừng, <BR>Tịnh êm lóng lại cặn ngưng thanh phù. <BR>Lẽ thanh trược nhờ Tu phân biệt, <BR>Bực Thánh phàm Tu biết đòi nơi. <BR>Nhờ Tu mà đoạt máy Trời, <BR>Tu nhờ cố sức chiều mơi năng bồi. <BR>Nếm mùi đạo ôi thôi ngon ngọt, <BR>Mát mẻ lòng, vui trót đêm ngày. <BR>Đạo mầu càng nhiễm càng say, <BR>Càng cao phẩm vị càng hay nhiệm mầu. <BR>Thầy triết luận đôi câu Tu Luyện, <BR>Người biết Tu tăng tiến cao siêu. <BR>Tu sao khỏi phạm Thiên điều, <BR>Tu thành Tiên Phật dắt dìu chúng dân ./." </FONT></FONT></P>
<P align=center><BR><B><U><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3>HẾT</FONT></B></U><FONT face="Courier New, Courier, mono" size=3> <BR></FONT></P></FONT>