Không rõ quý huynh tỷ đã từng rơi vào trường hợp này chưa?
Có những lúc đem hết nhiệt thành vì Đạo, một lòng hy sinh, chịu gian khó không quản ngại, hết lòng tưởng tin nơi Thầy nơi Đạo. Rồi bỗng có lúc chán chường bế tắc, thánh đường không lui tới, anh em thì xa cách, việc cúng kiến lưa thưa...
Giống như tâm trạng con người, có lúc vui, có lúc buồn. Người ở thế mấy ai làm chủ cái thân và tâm? Có lúc tin tưởng Thầy, lúc nào cũng tưởng như có Thầy ngự, đức tin son sắc. Lúc thì phó mặc cho đời, cho ham muốn lợi danh, cho thất tình lục dục, thấy Trời ở đâu xa lắc.
Có lúc tỉnh ngộ, nghĩ mình "con Thượng Đế" là phải thể hiện được cái lòng trời ở nơi mình. Phải để ý chỉnh sửa từng lời ăn tiếng nói, từng hành động cử chỉ. Đã con trời thì làm sao phải yêu thương hết thảy mọi người, sẵn sàng bỏ qua mọi lỗi lầm của người khác, sẵn sàng chịu thiệt thòi mà không cảm thấy oan ức. Bởi người khác còn trong vòng mê muội, họ làm điều dữ, họ tham sân, ghen tị đố kị là tội nghiệp họ rồi. Mình giác ngộ được mình con Thượng Đế, phải gắng liền với đức và hạnh.
Là con Thượng Đế mà còn đòi hỏi phải lương cao, đi xe xịn, có nhà đẹp, có người nấu cơm nước phục vụ sẵn, muốn ở phòng máy lạnh vì trời nóng quá, muốn nói gì người khác phải nghe, muốn con cái công thành danh toại.
Những điều muốn đó Thầy không cấm, nên để thỏa mãn, con cái của Thầy say mê làm ăn, mong hưởng thụ. Càng hưởng thụ càng bị cuốn vào thất tình lục dục rồi có lúc bê trễ lười biếng việc tu hành.
Vậy thật không dễ trở về cùng Thầy chút nào.
Có những người nhiệt tâm, muốn giải thoát ngay, công phu tịnh luyện ngay, trường trai tuyệt dục, mong sớm sớm thành đạo trở về quê cũ. Đạo chưa thành mà cửa nhà nheo nhóc, ông bà ba mẹ ốm đau, không tiền thuốc thang, con cái học hành chưa đến nơi đến chốn, người tìm đạo đâu thể ngồi yên tịnh luyện.
Từ đó nuôi mơ ước được thành đạt, gắng làm ăn để được giàu sang, chu cấp cho ba mẹ đủ đầy lòng hiếu thảo, thương con lo cho tròn phận sự mà làm việc ngày đêm không rảnh rang về thánh đường đàm đạo cùng bạn hữu.
Thương thay, đó cũng là một bài học, một thử thách cần phải vượt qua!
Làm con Thượng Đế dễ gì.
Có những lúc đem hết nhiệt thành vì Đạo, một lòng hy sinh, chịu gian khó không quản ngại, hết lòng tưởng tin nơi Thầy nơi Đạo. Rồi bỗng có lúc chán chường bế tắc, thánh đường không lui tới, anh em thì xa cách, việc cúng kiến lưa thưa...
Giống như tâm trạng con người, có lúc vui, có lúc buồn. Người ở thế mấy ai làm chủ cái thân và tâm? Có lúc tin tưởng Thầy, lúc nào cũng tưởng như có Thầy ngự, đức tin son sắc. Lúc thì phó mặc cho đời, cho ham muốn lợi danh, cho thất tình lục dục, thấy Trời ở đâu xa lắc.
Có lúc tỉnh ngộ, nghĩ mình "con Thượng Đế" là phải thể hiện được cái lòng trời ở nơi mình. Phải để ý chỉnh sửa từng lời ăn tiếng nói, từng hành động cử chỉ. Đã con trời thì làm sao phải yêu thương hết thảy mọi người, sẵn sàng bỏ qua mọi lỗi lầm của người khác, sẵn sàng chịu thiệt thòi mà không cảm thấy oan ức. Bởi người khác còn trong vòng mê muội, họ làm điều dữ, họ tham sân, ghen tị đố kị là tội nghiệp họ rồi. Mình giác ngộ được mình con Thượng Đế, phải gắng liền với đức và hạnh.
Là con Thượng Đế mà còn đòi hỏi phải lương cao, đi xe xịn, có nhà đẹp, có người nấu cơm nước phục vụ sẵn, muốn ở phòng máy lạnh vì trời nóng quá, muốn nói gì người khác phải nghe, muốn con cái công thành danh toại.
Những điều muốn đó Thầy không cấm, nên để thỏa mãn, con cái của Thầy say mê làm ăn, mong hưởng thụ. Càng hưởng thụ càng bị cuốn vào thất tình lục dục rồi có lúc bê trễ lười biếng việc tu hành.
Vậy thật không dễ trở về cùng Thầy chút nào.
Có những người nhiệt tâm, muốn giải thoát ngay, công phu tịnh luyện ngay, trường trai tuyệt dục, mong sớm sớm thành đạo trở về quê cũ. Đạo chưa thành mà cửa nhà nheo nhóc, ông bà ba mẹ ốm đau, không tiền thuốc thang, con cái học hành chưa đến nơi đến chốn, người tìm đạo đâu thể ngồi yên tịnh luyện.
Từ đó nuôi mơ ước được thành đạt, gắng làm ăn để được giàu sang, chu cấp cho ba mẹ đủ đầy lòng hiếu thảo, thương con lo cho tròn phận sự mà làm việc ngày đêm không rảnh rang về thánh đường đàm đạo cùng bạn hữu.
Thương thay, đó cũng là một bài học, một thử thách cần phải vượt qua!
Làm con Thượng Đế dễ gì.