Đức Quan Thánh Đế Quân trong Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ

Trung ngôn

Active member
Kính HTDM,
Trung ngôn mạo muội lập chủ đề "Đức Quan Thánh Đế Quân trong Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ" nhằm có sân để Quý ACE có bài viết hay Thánh ngôn nói về Ngài đăng lên rồi mọi người cùng nhau học hỏi, trao đỗi lẫn nhau; biết hơn về Ngài với vai trò của một Nhị trấn - ngôi đại diện cho Tam giáo đạo trong thời Tam kỳ phổ độ hay các đức tính Trung Nghĩa của Ngài lúc sinh thời để học hỏi, noi gương.
Hôm nay, 24/6 Âm lịch là ngày Vía của Ngài, khắp nơi trên hoàn cầu đều tổ chức lễ vía.
Thành tâm cầu nguyện.
Kính.
 

dong tam

New member
THÁNH GIÁO DẠY ĐẠO số 20, Cơ quan Cao Đài Thống nhất; TAM THANH Bửu điện 16.7 Quý Tỵ - 1953

Đức Chí Tôn sắc lệnh lập 5 ban cơ cùng một lúc. Nơi ban cơ Quan Thánh, Ngài giáng:

Quan Thánh Đế Quân,(...)

THI BÀI
Tiếng vội thúc chuông ngân hồn tiến,
Nghe lịnh truyền tự biến đồng nhau;
Mau chơn lần lượt chen vào,
Trống hồi thức tỉnh trước sau các hồn.(…)
Hồn chiến sĩ bảo tồn phụng thính,
Sắc Thiên Hoàng níu vịn tường thông;
Các vong chiến sĩ hiệp đồng,
Thời kỳ ân xá quả công ban truyền
.
Nơi Tam Thanh ân Thiên sắc tứ,
Hội Đồng Đăng cư xử ban hành;
Các hồn uổng tử tường rành,
Nghe chuông với mỏ đồng thanh phản hồi.
Kỳ ân xá mau bồi hối hận,
Vì liều thân mạng vận oan hồn;
Oan hồn yểu tử thường tồn,
Trở về ngôi cũ Chí Tôn sắc truyền.
Nhờ Thiên Phong vâng lời Ngọc Đế,
Lập trai đàn dực bệ cầu siêu;
Thuyết minh giáo lý sớm chiều,
Các vong đồng đẳng khắc khêu một lòng
.(…)
Các vong linh nghe đà chuông mỏ,
Ngày tháng qua nhấp nhố huỳnh lương;
Ân hồng sắc tứ khoa trường,
Đồng nhau tiến cử níu nương sự hành.
Tiền Trung Hậu tạo thành thiết lập,
Vạn linh hồn phẩm cấp mau lên;
Đồng Đăng dựng bảng kề bên,
Tân Phong Thần vị nêu tên ban truyền.
Các vong linh huỳnh tuyền đắc vị,
Hội Đồng Đăng huyền bí Tam Giang;
Thuyết minh giáo lý, trai đàng,
Chiêu hồn chiến sĩ hùng trang phản hồi
.

(…) Luôn dịp đây Lão ân xá cho các vong nhân hối hận lai đàn một đôi vị nhắc nhở. Còn một phần vì còn trọng trược, lằn điển không nhiều, nên khó nhập đàn. Lê Văn Vĩ, Cao Văn Bình, Trần Văn Trụ, Nguyễn Văn Bảo, Phạm Văn Thanh, Nguyễn Văn Trực, Nguyễn Văn Long được ân xá. Vậy mỗi hiền nên lo tròn vẹn rồi sẽ đọc bài tiếp điển nhè nhẹ. Có chơn vong Lão cho nhập đàn (…
)”
 

Trung ngôn

Active member
Thánh Tịnh Thanh Quang, ngày 01-01-ĐĐ.13 (Mậu Dần)
(31-01-1938)

THI

Thời tiết tam dương lộ vẻ Xuân,
Trăm hoa hớn hở sắc đua mừng;
Trẻ già tấp nập đoàn năm bảy,
Cái cuộc mừng Xuân ấy cuộc chung.

VĂN XƯƠNG ĐẾ QUÂN, Lão phụng thừa Thiên mạng khai bút minh Xuân. Cười... Lão rất hân hạnh, rất vui mừng cùng toàn thể sanh linh, đứng vào thời kỳ tam nguơn mạt hậu này mà còn biết Xuân, vui Xuân, thú Xuân.

THI

Xuân thử kêu ai, thử hỏi Xuân,
Hỏi Xuân, Xuân lộ cái chi buồn?
Xuân cười, Xuân cợt, Xuân là thú,
Xuân mãi rồi Xuân, cũng đến Xuân.

Khá tiếp, Ta lui.
TIẾP ĐIỂN:
THI

Chộn rộn người đi, kẻ lại về,
Này ai! Ai có biết Xuân tê?
Xuân rồi, Xuân cũng, thôi Xuân đã,
Đã biết Xuân, người thấy mỏi mê.
Mỏi mê, mê mỏi cái trò Xuân ,
Xuân biết là vui, chẳng biết buồn;
Xuân dễ đổi thay, người cảnh cũ,
Xuân Trời, người cũng phải là Xuân.

NGỌC ĐẢNH CHƠN NHƠN

THI

Đàn nội trầm nhang khá đốt xông,
Nữ, Nam bái mạng tiếp xe rồng;
Mừng xuân mới biết, xuân nay đến,
TỪ PHỤ giá lâm có biết không?

BẠCH HẠC ĐỒNG TỬ, chào chư Hướng đạo, các nhơn sanh Đàn tiền nghiêm chỉnh thành tâm tịnh đàn tiếp giá CHÍ TÔN nghe.

TIẾP ĐIỂN:

NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ tá danh CAO ĐÀI TIÊN ÔNG ĐẠI BỒ TÁT MA HA TÁT, giáo Đạo Trung châu.
THẦY các con, THẦY mừng các con,

THI

TỪ PHỤ từ nay dạ rất mừng,
Mừng con, con biết, biết mừng Xuân;
Cái xuân là cái mua lòng trẻ,
Trẻ biết là xuân, thú hưởng đồng.

THẦY cho phép các con an tọa. Ban ơn cả thảy Nam, Nữ. Giờ nầy, ngày nầy là cái Xuân mới, cái Xuân lạ của các con, thế mà đối lại cái Đông tàn, cái buồn nhất của THẦY Cười... Không đâu, thế mà THẦY vẫn vui, vui chia cùng các con, các con không buồn thì THẦY có buồn gì? Vui, vui, chia cùng các con. Xuân năm mới, ngày mới, mỗi mỗi đều mới, cỏ cây thạnh mậu, khí tiết êm đềm, các con vui, các con mừng là phải. Còn THẦY sở dĩ buồn, vì Xuân là một dương quang sáng suốt như ban mai, như mặt trời mới mọc, như các con lúc trẻ, thế mà rồi đây, ngày nó cũng trưa, mặt trời nó cũng xế, các con cũng già, ngày trưa rồi còn làm chi, sĩ lỡ lớp học, nông lỡ buổi cày, công mất ngày làm, thương mất buổi chợ, trời xế khí hừng nóng nảy, người phải sinh bệnh, vật phải điêu tàn, người già sức yếu, da dùn, mặt nhăn, má táp, thế thì những cảnh ngộ ấy còn đợi gì, trông gì nữa con!
THẦY buồn là lo cho các con gặp Xuân, mừng Xuân, quên rằng cái Xuân nó sẽ đi bây giờ, nó lại bội với các con bây giờ, nếu các con không sớm lo, sớm biết tìm lần cái Xuân của mùa hạ, mùa đông, chừng gặp phải cảnh ấy sao các con khỏi chắc lưỡi kêu THẦY, THẦY làm sao nữa? THẦY dắt, các con trì, THẦY đỡ, các con quá nặng, không lên được nấc thang tuyệt đối là không Xuân, Hạ, Thu, Đông mà Xuân luôn, Hạ luôn, Thu luôn, Đông luôn. Cười...thế thì THẦY nhơn trong cái vui của các con, mà chỉ cái buồn của THẦY cho các con biết, các con hay, chớ rồi THẦY vui với các con buổi nầy nghe à! Cười...

THI

Xuân trẻ mừng vui đó các con,
Xuân sao mỗi đứa, mỗi lo tròn;
Xuân về, xuân ở, xuân về ở,
Ở cõi trần gian khổ lắm con.

Cười... Lần nầy THẦY ban ơn cho các con Hướng đạo, còn toàn thể nam nữ thì mỗi mỗi có sẵn phần. Các con nầy: HIỂN, CHẤT, TRÁC, KHAI, SƠ, BAN, LONG, HỔ, GIÁC, các con! Từ THẦY sáng lập Chơn đạo Trung Hưng đến nay, THẦY chưa có một lúc nào nói đến chỗ Thiên cơ tuyệt đối cho các con rõ. Thế hôm nay THẦY rất vui mà nhắc lại ngày qua nơi Tiên cung cho các con nhớ lại, các con làm bê trễ, các con làm sai quấy với luật Thiên điều, đặng các con lo mà hành sự.
Trước khi lập Đạo, THẦY hội cả quần Tiên: Phật, Tiên, Thánh, Thần, để chọn những chơn linh ban xuống thế gian mà truyền Đạo, số đó cũng có một phần lớn trong các con mà không thể chỉ được. THẦY nói những con, một là đặng ban xuống, hai là vì chuyển kiếp mà phải lập công, bao nhiêu đại nguyện, trước Tòa phán đoán đều có Văn Xương chép cả. Sau khi cho những chơn linh kia đến thế gian, thì mỗi con đều có một luồng Thiên điển của chư Tiên đưa đến mới có thể nhập thế gian đặng.
THẦY kể thứ nhất là con HIỂN đại nguyện với THẦY cho ở thế gian mà lập công rất lớn lao, đặng đền bù trách phạt, ngày nào xong phận sự THẦY sẽ cho về mới đặng huờn nguyên bổn vị, dầu cho khó khăn hay cực nhọc đến mấy con cũng không từ. THẦY nhận lời, kế cậy hào quang Trương Quả Lão mà đưa cho con đi. Cười... Thế thì con là gì? Vẫn tánh hay rụt rè, không quyết đoán, gặp đâu hay đó. Hôm nay THẦY nhớ lại mà đòi con đặng lập thân mà hành Đạo, các con THẦY nhắc lại.
TRÁC, con thỉnh thoảng còn nhớ lại mường tượng nơi tâm rằng: Đại nguyện xin đến thế gian giao bản tánh linh này cho nhơn loại để tìm tòi cho nhơn sinh một con đường hạnh phúc hơn. Song mà con xin nhờ THẦY cho người theo nhắc nhở. Cười... THẦY truyền hào quang Nguơn Thỉ đưa đi, hôm nay vì vậy mà THẦY đòi con phải nhớ lại. Con hiểu à.
CHẤT, con xin đến thế gian sẽ đem tư mạng làm công mạng, bao giờ cũng chỉ biết nhơn sanh mà thôi. Con xin lập cho nhơn sanh một cơ nghiệp rồi con sẽ về, nhờ THẦY cho người mặc hộ, nói rồi hào quang Quan Thánh Đế Quân đưa đi, thì chắc con bao giờ cũng có nghĩ như một việc gì nơi tâm cắn rứt. Cười... Đó là phận sự con chưa rồi.
KHAI, cười... con xin THẦY rằng con đến thế gian tùy THẦY bảo chi con làm nấy, rồi phận sự con sẽ về, tánh con hay quên, nhờ THẦY cho người nhắc nhở, nói rồi hào quang Đông Phương Lão Tổ đưa đi. KHAI con có nhớ những lúc buồn hay thối chí của con, con sực nhớ lại mà ăn năn rất khó chịu, là thần quang của con nó tự phạt. Cười...
BAN, con xin rằng con chỉ biết một chơn linh này của THẦY mà liệu dụng của nhơn sanh, con nguyện sẽ tùy theo cơ hội mà lập công, con chẳng có tài cán chi để gánh vác một phận sự lớn lao, xin THẦY biết cho con, nói rồi Nam Cực Tiên Ông đưa đi.
SƠ, con nguyện sẽ gặp việc gì vừa ý con, con xin vâng chịu. THẦY hỏi: ”việc thế nhiều, mà con nói lỡ dỡ sao được“.
Thưa rằng: ”Con chỉ biết tùy nghiệp khai hóa, chớ không biết sáng nghiệp lập cơ, xin THẦY giao phận sự con với một người nữa”. Cười... Nói rồi Khương Thượng Tử Nha đưa đi. Sơ chừng khi nóng lòng căm tức. Đó là thần quang nó tự phạt con.
LONG, con nguyện xin THẦY cho đến thế gian làm một phận sự bí nhiệm hơn hết. Con nguyện xin một điều là bao giờ con cũng làm cho rồi chánh sách của Đại Đạo mà THẦY định đó. Chừng xong con sẽ ẩn danh hay là THẦY cho con về, chớ không muốn lập một sự nghiệp gì ở thế gian, xin THẦY cho người kiềm chế tính dục tốc của con. Nói rồi Lý Thái Bạch liền đưa đi. LONG nên nhớ những tánh con và ý con hằng ngày là do nguơn thần hiển hiện đó. THẦY y lời, con nên bảo TRÁC làm anh con đó nghe à.
HỔ! Bổn kiến con nguyện xin để đến thời kỳ THẦY đến thế gian giáo đạo, các con cái bạn bè, kẻ xin xuống, người bị trích, người bị mãn căn cũng đều đi đặng, con cũng xin THẦY đến trước, chờ THẦY sai cắt phận sự. Cười... Nói rồi Hớn Chung Ly đưa đi. Cưòi... Các con nghe chưa? THẦY có dặn, nếu không nghe lời thì phải đọa ba kiếp đó con.
Vì lẽ, con nào trúng vào điển quang nào thì tâm tánh hơi giống như vị Tiên ấy,các con nhớ nghe à! Cười...Vậy thì ý kiến mỗi con khác nhau là lý nhất định, có chi lạ mà chích mích nhau con à! Cười...
GIÁC, con cũng một phận sự như nam vậy, con về phần Thất Nương tiến dẫn, vậy mỗi con biết có một chơn thần hộ mệnh. Cười...
Hôm nay các con đã rõ rồi phải không?

THI

Nhân cái cảnh xuân đến trước Đàn,
Xuân vui con trẻ hỏi cùng han;
Hỏi han lời lẽ con hay biết,
Biết hết xuân rồi, hạ cũng sang.

BÀI

Sang hạ cảnh trời thêm nóng nảy,
Xuân này Xuân, Xuân hãy mua vui;
Xuân sang vật thảy đổi đời,
Xuân chào Thánh Đạo ra đời Kỳ Ba.





Xuân tươi tốt, Xuân đà đẹp đẽ,
Xuân mở mang, Xuân vẻ vang thay;
Xuân đêm cũng sáng như ngày,
Xuân trời cao vọi, đất dày tăm tăm.

Xuân vừa đến, hỏi thăm Xuân thử,
Xuân vừa qua, hỏi thử Xuân gì?
Xuân nầy, Xuân ở hay đi,
Xuân ơi! Xuân có ghét gì ai không ?

Xuân là Xuân, Xuân đồng Tạo hóa,
Xuân là Xuân, Xuân chả riêng ai;
Xuân ơi! Xuân vắn hay dài,
Xuân ơi! Xuân có biết ai đợi kìa?

Xuân Xuân hiệp, hiệp chia, chia hiệp,
Xuân Xuân căn, căn kiếp, kiếp xuân;
Xuân vui THẦY lại riêng buồn,
Xuân kìa, Xuân biết, Xuân cuồng, Xuân điên.

Ban ơn chung các con. THẦY thăng./.

 

dong tam

New member
Trong Tam Nguơn Giác Thế Kinh, đàn mồng 2 tháng 11 năm Tân Vì (1931) tr36 Đức Quan Thánh có dạy:

Phàm làm người tại thế gian, gồm đủ Ngũ Luân, Tam Cang, Ngũ Thường sanh tại thế cũng là làm đặng bực hiền lương, còn tu thì thành chánh quả. Ta từ bé chí trưởng, hằng giữ Tam Cang Ngũ Thường chẳng sót. Từ ngày ra phò Lưu phạt Ngụy ghe phen cay đắng, nhiều lúc vinh vang như là: Khi Hạ Bì, Tào A Man vô cùng trọng đãi. Lúc Đông Ngô mắc kế, Ngô Hầu hết lòng giao nghĩa kết thân mà ta chẳng chịu húy tử tham sanh, ham điều vinh hiển mà lỗi đạo quân thần, thất lời thệ ước. Cho nên khi Ta qui vị, Thiên Đình ban ơn khỏi luân hồi tái thế."
 

dong tam

New member
- Trong lễ kỷ niệm Ngọc Điện Huỳnh Hà 23.6 Bính Ngọ (1966) Đức Quan Thánh có dạy:

 “Nầy chư hiền, Bần Đạo trước kia đã gìn lòng tín nghĩa thệ nguyện vườn đào, không quên bạn, chẳng quên dân, một lòng trung nghĩa quyết chí tôn thờ lời thệ nguyện dầu thác chẳng hề thay đổi. Mãi đến ngày chung qui Bần Đạo cũng không hề thay đổi. Khi Đức Chí Tôn khai nền tân giáo, dụng gương chánh khí của Bần Đạo cùng tiết liệt của Quan Âm để tượng trưng mà tôn thờ cái gương nghĩa liệt ấy."
(ĐẠO LÝ 10, 1966, trang 08)

- Trong lễ an vị Thánh Nhãn tại Hùng Từ Am Tự 08.3.Giáp Dần (31.3.1974) Ngài giáng đàn và dạy:

 “ Giờ an vị bồ đoàn, Lão hạ trần chứng vị chứng lòng trung nghĩa để tạo dựng Thánh đường. Như thế sự đạo đức phải tăng qui, để tiến theo kịp đà hạ nguơn chuyển thượng. Nầy Thiên Mạng chư hiền, những bậc trung thần võ dõng như lão trước kia lòng trung cang nghĩa khí, hiếu dõng, liêm sĩ đủ đầy đó là phần xác thân trong kiếp tạm ngang dọc bốn phương cuối cùng cũng phải chịu trả vay bởi luật tuần huờn định phán. Thế nên sau khi hồn rời, chuyển thượng luyện đạo, thọ sắc Chí Tôn đạt thành THÁNH QUẢ. Giờ nêu lên trước án bởi lòng trung nghĩa lãnh phần Tam Trấn."
(ĐẠO LÝ 102, 1974 trang 14)
 

dong tam

New member
Đời nói Ngài mất lúc 58 tuổi. Nhưng bản thân Ngài lại xác định:

 “Nhắc tích xưa hùng anh quân tử,
Sống phải lo cư xử với đời.
Sáu mươi ba tuổi mòn hơi,
Quyết đem thân thể trải nơi chiến trường
.”
(Kinh Bình Minh đệ I, trang 25)

Nầy chư hiền... là môn đệ của Đấng Chí Tôn theo chủ trương tạo đức tin vào Tam Trấn như Lão đã nêu gương nơi mặt sử. Chư hiền cần ghi nhớ và học đòi chí quật cường oanh liệt nghĩa khí của Lão dù cho gặp cảnh ngộ vẫn không thay lòng đổi dạ.

Người tri giác phải toan xử thế,
Ơn nghĩa gìn vẹn để trả xong.
Dầu cho tan nát cõi lòng,
Thân này nào nệ non sông mới là.
Đường sanh tử lòng ta nào sợ,
Mãy lông hồng trả nợ quốc dân.
Đó là kiếp tạm nơi trần,
Vẫn còn tôn trọng bản thân nào màn.
Khi thất vận trung cang ghi dạ,
Ơn sâu gìn nghĩa cả bền lòng.
Hạt cơm túi gấm trả xong,
Lo tròn nghĩa cả ấy lòng trượng phu.
Ngày từ giã Xuân Thu ghi dạ,
Trở Hán Thành chí cả sắt son.
Đó là công quả mót bòn,
Huê Dung xây đắp lòng son gắng tầm.
Lời cam kết Lão làm trước án,
Cùng quân sư một bản thọ hình.
Nếu không bắt đặng Tào Sinh,
Đành cam thọ lịnh tử hình trước đây.
Ơn nghĩa nặng như vầy nào bội,
Thà bó tay chịu tội sân chầu.
Phận mình xét xử ơn sâu,
Thác mà trả nghĩa nào đâu sờn lòng.
Nay lưu lại đôi dòng tâm sự,
Để cho đời gìn giữ lễ này.
Trung cang nghĩa khí đắp xây,
Công thành danh toại Đạo Thầy tu thân
.
Chí anh kiệt dò lần bước đến,
Đừng ngại lòng bờ bến nhát hèn.
Tinh thần võ dõng đua chen,
Xây nền đạo mạch chốt then tay cầm.
Danh lưu lại nghìn năm còn tạc,
Cuối Hạ Nguơn khai hoát Tam Kỳ.
TAM TRẤN sáng tỏ phò nguy,
VÂN TRƯỜNG chuyển bút trong kỳ giáo dân.
Cần trau luyện tinh thần thượng vũ,
Chỉnh thế tàn Từ Phụ hạ trần.
Đó là giải nghiệp nơi thân,
Trần gian hưởng lấy dò lần non Tiên
"
(Đạo Lý 56, 1970, trang 72)
 

Facebook Comment

Top